Vậy mà, khi bọn họ vừa vào cửa, lại phát hiện trong nhà một mảng đen kịt. . . . . .
"Oa, mợ út không ở nhà sao? Con còn muốn cho mợ út một kinh hỉ . . . . . ." Tiểu Y Thần bĩu bĩu môi, ngọt ngào kêu lên, "Mợ út! Mợ út có ở nhà không? Y Thần đến rồi!"
Tả Thần An có loại dự cảm chẳng lành, buông tay Y Thần ra, tìm kiếm xung quanh nhà, nhưng căn phòng mười mấy mét vuông này, chỉ lớn bấy nhiêu thôi, quẹo một vòng liền có thể quan sát toàn bộ, lại không thấy bóng dáng của cô đâu?
Chuyện đầu tiên anh làm chính là gọi điện thoại cho cô, nhưng, chuông điện thoại di động cũng đang vang trong phòng, cô ngay cả điện thoại di động cũng không mang ra ngoài. . . . . .
Cô đi đâu rồi? Với tình trạng của cô bây giờ, cô tuyệt đối sẽ không nói với anh tiếng nào đã đi ra ngoài. . . . . .
Có lẽ. . . . . . Có lẽ cô chỉ đi siêu thị mua ít đồ mà thôi?
Có lẽ. . . . . . Cô đang luyện tập? Đúng! Hôm nay là ngày cô phải luyện tập! Cô nhất định đang luyện tập. . . . . .( Chắc anh nghĩ chị đang luyện tập văn nghệ với mn đấy. tội nghiệp anh)
Đang suy nghĩ, ngoài cửa chính đã truyền đến giọng nói, "Cô giáo Hạ, tại sao hôm nay còn chưa có đi ra ngoài? Tới giời luyện tập rồi!" Mấy ngày qua, hàng xóm cũng bắt đầu gọi cô là cô giáo
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/kinh-thanh-tam-thieu-ong-xa-go-cua-luc-nua-dem/2052592/chuong-207.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.