Nhưng mà không nghĩtới, tình cảm của chị và Tả Thần An lại sâu đến vậy, không nghĩ chị lạitin tưởng Tả Thần An đến thế, càng không nghĩ tới chính là, Tả Thần Anlại không hề biết mặt chị! Cô thật vất vả, có thể nói là không biết xấuhổ nghĩ ra biện pháp này thế nhưng lại dễ dàng bị hóa giải……
Trong chớp mắt những tia oán độc ở trong mắt cô bị tiêu tán, thay vào đó làđau khổ và đáng thương, “Chị, xin lỗi, em đã sai rồi……”
Hạ VãnLộ nhìn cô, thương xót lắc đầu, “Hiểu Thần, cho tới bây giờ, chị cũngkhông biết nên làm gì bây giờ. Em vẫn luôn nói không muốn đi ra nướcngoài, vậy bây giờ em muốn làm gì? Nói thật, đến giờ phút này, chị cũngkhông có cách nào có thể đưa em ra nước ngoài, chị không có mặt mũi nàorồi. Tả Thần An đã đối tốt với gia đình chúng ta quá rồi, mua nhà cho em và Thư Khai, cho em và Thư Khai tiền đồ thật tốt, những thứ này đềukhông phải là bổn phận của anh ấy, mà đưa em ra nước ngoài du học, cũnglà chị vác mặt dày đi cầu xin anh ấy, đã muốn xấu hổ lắm rồi, vốn đốivới em đó là một cơ hội rất tốt, bây giờ chuyện đã thành thế này, chịthật không thể mở miệng nữa, dù sao em cũng không muốn đi, ra nướcngoài…… Coi như xong đi, chỉ là, sau khi xuất viện em định sẽ thế nào?Em cho là vẫn còn được Tế Hạ che chở dìu dắt nữa sao?”
Hoặc là nói, còn không biết thẹn ở Tế Hạ nữa sao?
Không phải tất cả sai
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/kinh-thanh-tam-thieu-ong-xa-go-cua-luc-nua-dem/2052571/chuong-186.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.