"Chị. . . . . ." Hiểu Thần phe phẩy quần áo của cô khẩn cầu, "Em xin chị một việc nhé!"
"Việc gì? Em nói đi! Làm gì nói chữ cầu xin chứ?" Cô vội vã cần thay quần áo y tá, thúc giục.
"Chính là. . . . . . em không muốn ở cùng Thư Khai! Chị cũng biết em với nó là kẻ thù không đội trời chung, ở cùng nó mỗi ngày đều gây gổ! Phiền chếtrồi!" Hiểu Thần cau mày kể khổ với chị.
Hạ Vãn Lộ như có điều suy nghĩ nhìn cô, "Hả? Vậy em muốn sống ở đâu?"
"Chị. . . . . ." Hạ Hiểu Thần có chút do dự, mè nheo một lát mới sợ hãi nói,"Chị, em có thể ở cùng chị không? Em biết bây giờ chị kết hôn với anh rể rồi, nhưng em bảo đảm em chỉ trở về ăn cơm và ngủ, hơn nữa sẽ ngoanngoãn ở trong phòng mình, nhất định sẽ không làm phiền hai người, chị. . . . . . hay là. . . . . . chị sẽ ghét bỏ em cái bóng đèn lớn này đây?"
Hạ Hiểu Thần vốn là một bộ dáng xinh đẹp động lòng người, làm ra dáng vẻđáng thương, luôn sẽ làm cho người sinh lòng thương tiếc khó có thể cựtuyệt.
Hạ Vãn Lộ suy nghĩ một chút, trả lời cô, "Hiểu Thần, emcũng nói chị và anh ấy đã kết hôn, cái nhà này không phải là nhà củamình chị, trong nhà thêm một người, đừng nói là em gái, cho dù là mẹtới, chị cũng cần thương lượng với anh ấy, không thể tự tiện làm chủ,đây là cái thứ nhất, cái thứ hai,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/kinh-thanh-tam-thieu-ong-xa-go-cua-luc-nua-dem/2052548/chuong-163.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.