“Nhưng mà……” Diệp Như Ý nghe xong, có chút bị thuyết phục.
“Không nhưng nhị gì cả! Con thích Tả Thần An có đúng không? Nếu thích thì phải biết tranh thủ hạnh phúc của mình! Nhớ kỹ, ba luôn ủng hộ con! Nhất định sẽ giúp con đạt thành ước nguyện!”
Có thật không? Trong mắt Diệp Như Ý một mảnh mịt mờ……
“Nếu như…… Các báo đều đăng tin, cuối cùng anh Thần An cũng không muốn lấy con, vậy con thật mất mặt…..” Cô ngưng mắt nhìn qua những tấm hình trên các báo, tấm ảnh khiêu vũ lấy góc máy thật là tốt, giống như anh và cô như dán chặt vào nhau, nhưng có ai biết được, anh nói chuyện với cô lời nói có biết bao vô tình, thế nhưng lại một lần nữa cảnh cáo cô chớ cùng mẹ anh làm càn, hôn nhân không có tình yêu đối với cô mà nói thật không công bằng, anh cho tới bây giờ đều chưa từng yêu cô……
Cô luôn cho rằng những lời này, thời điểm hai năm trước dì Tiêu lần đầu tiên đề cập đến hôn sự anh đã nói qua, cô cho là, cô cố gắng thật lâu như vậy, ít nhất anh sẽ vì những gì cô đã làm mà cảm động, nhưng một chút thay đổi anh cũng không có……
Vì anh, cô chịu rất nhiều cực khổ……
Anh thích Hàng Châu, trong một năm thì có hơn nửa thời gian sống ở Hàng Châu, cô liền xa lìa cha già ở Bắc Kinh, mà đi đến Hàng Châu học nghiên cứu sinh, nhưng, cô ở Hàng Châu hai năm rồi, số lần cô gặp được anh cũng chỉ đếm trên đầu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/kinh-thanh-tam-thieu-ong-xa-go-cua-luc-nua-dem/2052535/chuong-150.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.