Anh đánh mộtquyền vào trên vách tường, cô không coi lời anh nói ra gì! Chẳng lẽ muốn anh một ngày 24h trói cô ở bên cạnh mình sao? !
Không kịp suynghĩ nữa, anh vừa chạy ra ngoài vừa bắt đầu gọi điện thoại tìm kiếmchung quanh *** làm phiền không biết bao nhiêu người.
Bảo mẫu! Thư Khai! Sa Lâm! Nghe được câu trả lời của mọi người đều là "Không biết"!
Anh hoảng loạn, giống như con bọ không đầu, chui vào trong xe, suy nghĩ nên đi nơi nào tìm cô!
Xe vội vàng lao ra khỏi Vân Hồ, ý nghĩ đầu tiên của anh chính là đến sânbay! Lập tức đi đến sân bay! Nhưng mới đi được nửa chặng đường, anh lậptức quay đầu hướng trở về. Không đúng, cô là một người cực kỳ tiết kiệm, sẽ không nỡ bỏ tiền để mua vé máy bay đâu! Nhưng, suy đi nghĩ lại lạicảm thấy không đúng, con người trong lúc cực đoan cái gì cũng có thểlàm!
Anh phiền não đứng nguyên tại chỗ đánh mấy vòng, cả ngườinhư muốn hỏng mất. Hạ Vãn Lộ, Hạ Vãn Lộ, em rốt cuộc muốn bức anh đếnbước đường cùng như thế này sao? !
Đầu đặt trên tay lái, kèn xe phát ra âm thanh cao vút, trong màn đêm yên tĩnh, hết sức chói tai.
Đầu óc của anh ở trong tiếng còi xe chói tai dần dần rõ ràng, sau khi hít một hơi thật sâu, bắt đầu lên mạng tìm vị trí của cô.
Bảo mẫu nói cho anh biết, hơn ba giờ dì từ trong nhà ra về phu nhân vẫn còn ở trong nhà, phu nhân không để cho dì chuẩn bị
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/kinh-thanh-tam-thieu-ong-xa-go-cua-luc-nua-dem/2052532/chuong-147.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.