Hạ Hiểu Thần qua mộtlúc lâu mới đến, thời điểm vào phòng làm việc còn cầm một cái túi lớn,phía trên in logo một siêu thị tự động, là từ siêu thị về sao?
Ánh mắt của anh như băng, nhìn thẳng cô.
"Tổng. . . . . . Tổng giám đốc. . . . . ." Ánh mắt như thế làm cho cô có chútsợ, nói chuyện cũng trở nên lắp bắp, sau khi kêu hai tiếng tổng giám đốc liền không dám nói lung tung.
Tả Thần An vẫn như cũ nhìn chằm chằm vào cô, ánh mắt sắc bén, hàm chứa hàn băng, tựa như muốn đâm xuyên qua cả người cô.
Không khí này, rất dọa người. . . . . .
Hạ Hiểu Thần khẽ rùng mình, lập tức cười giơ lên túi trong tay, "Tổng giám đốc, em mới vừa đi siêu thị mua thức ăn, để ăn mừng anh khôi phục sứckhỏe, ngày đầu tiên trở lại làm việc, buổi tối em sẽ làm cơm tối chotổng giám đốc được không? Hơn nữa, mấy ngày nay nhìn tổng giám đốc cũnggầy đi, nên chú ý bồi bổ thân thể một chút! Tài nấu nướng của em rấttuyệt đấy!"
Anh khép lại văn kiện trong tay, như có điều suynghĩ, chẳng qua là trong con ngươi lạnh như băng chưa từng phai nhạt,"Vậy sao? Ý của em là. . . . . . Là ở cùng em ăn bữa cơm này?"
Hạ Hiểu Thần sắc mặt vui mừng, cho là Tả Thần An đáp ứng cô, vội nói,"Không sao cả, ở nhà tổng giám đốc hoặc là nhà em cũng đều có thể!" Côhơi ngượng ngùng cười một tiếng, "Thật ra thì. . . . . .
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/kinh-thanh-tam-thieu-ong-xa-go-cua-luc-nua-dem/2052526/chuong-141.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.