Giằng co.
Bọn họ trong lúc đó đang âm thầm thực hiện.
Cô không muốn, cô không có nghĩa vụ phải bồi anh ăn bữa tối cuối cùng.
Vẻ mặt anh thản nhiên, bàn tay lại dùng hết sức lực, trong lúc giằng co,giọng nói anh vang lên nhàn nhạt, “Đưa anh ngồi xe điện ngầm……”
Thời gian quay lại, cô vẫn như trước không tìm thấy lối ra……
Nước mắt trên lưng anh trong đêm tối cứ rơi chực trào, tay giằng co, dần dần buông lỏng.
Sau khi được gió hong khô nước mắt, tay bị anh nắm vào trạm xe điện ngầm, giống như con rối gỗ bị anh khống chế.
“Đi nơi nào đây?”
“Mua vé chỗ nào?”
“Làm sao mua được vé?”
“Làm sao vào được?”
“Xe điện ngầm ở đâu mà to như vậy?”
Anh luôn dùng giọng nói ôn hòa để hỏi cô, mà cô, cũng không thèm để ý đến, vẻ mặt thản nhiên, giống như không có nghe thấy.
Anh ngược lại lại chờ đợi, không nóng vội, vẫn hỏi, cô không trả lời cũngtheo hỏi không thôi. Cũng may có dì giúp việc đi theo, Hạ Vãn Lộ khôngchịu trả lời những chuyện này, dì cũng thay cô trả lời hết thảy.
Trong xe điện ngầm, vừa vặn đúng vào giờ tan tầm, người đông nhiều thànhphần, đối với một người ngồi trên chiếc xe lăn sang trọng thật khônghiểu, sao phải đi chen chúc trong xe điện ngầm, dì giúp việc cũng khônghiểu, chỉ là làm tận chức trách để giúp anh, mà anh, một người đi đứngbất tiện, lại cứ cư nhiên dùng cánh tay ôm cô, nghiễm nhiên giống nhưmột đôi tình nhân
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/kinh-thanh-tam-thieu-ong-xa-go-cua-luc-nua-dem/2052511/chuong-126.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.