Nhưng mà, đứa bé……
Trước mắt cô lướt qua hình ảnh trạm xá đơn sơ nghèo nàn, dụng cụ lạnh lẽo,những hình ảnh kia, luôn ở trong cơn ác mộng của cô, xua đi không được,thêm nữa, còn có giọng nói lạnh như băng của bác sĩ: “Đứa bé chết rồi,là một bé trai……”
Những hình ảnh đó làm cô sợ hãi, làm cô phátrun, không thể tiếp tục vùi đầu vào sự nhiệt tình trong anh, chỉ là ômanh, khóc đến lệ rơi đầy mặt, “Không cần …… Thần An …… Không cần ……”
Anh cũng không phải không có cách nào khống chế dục vọng chính mình, nămnăm nay không có cô anh cũng có thể nhịn được, không phải sao? Trongchuyện hoan ái này, anh chú ý tới cảm thụ của cô hơn, nếu như cô khôngcó cảm giác, anh nhất định sẽ không miễn cưỡng. Mà lúc này chính anh,nhìn ra cô thật sự rất khó chịu, mặc dù không thể hiểu rõ là vì chuyệngì, cuối cùng cũng dừng lại, chỉ ôm cô nhẹ nhàng hôn, dịu dàng che chở,“Được rồi, được rồi, không cần, không cần …… Đừng khóc được không? Không cần …… Chúng ta đi tắm rửa ha?
Cô cũng chỉ lắc đầu, liều mạng lắc đầu, sau đó ôm chặt cổ anh, cái gì cũng không nói.
Anh bất đắc dĩ, anh đưa tay nhặt áo ngủ của cô vơi vãi trên mặt đất cho cômặc vào, ôm cô vỗ nhè nhẹ vào lưng cô, “Được, cũng không đi đâu cả, ởnơi này, được không?”
Vì vậy, hai người cũng chỉ ôm nhau.
Lẳng lặng ôm cô, kích tình cũng dần dần rút đi, anh ôm cô, giống như ôm ấp lấy toàn bộ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/kinh-thanh-tam-thieu-ong-xa-go-cua-luc-nua-dem/2052502/chuong-117.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.