"Còn đứng ngốc ở đó làm gì? Mau giúp một tay!:
Lúc cô còn đang xấu hổ, lo lắng đứng ở chỗ đó, giọng nói mang theo vài phần không được kiên nhẫn của anh lại vang lên lần nữa.
"A!" Đúng vậy, anh làm gì có sức lực để đứng quá lâu? Là cô sơ sót, nhưng mà... "Tôi... Giúp thế nào?" Chẳng lẽ muốn cô cởi quần giúp?
một tay anh nắm bả vai cô để chống đỡ sức nặng của cơ thể, một tay khác còn nắm kim tiêm nhẹ nhàng cử động. "Ngay cả Y Thần cũng biết cái này nếu lộn xộn sẽ bị sưng."
cô buồn bực nhìn anh một cái. Vậy sao? một ông lớn như anh cũng biết nghe lời như vậy sao? Nhưng mà, ánh mắt kiên định ấy đã nói cho cô biết, mau giúp anh cởi quần.
"Nhanh lên một chút, tôi không nhịn nổi." Anh lại thúc giục.
Ai, thôi kệ vậy! Cũng không phải chưa cởi bao giờ.
Nhưng trong đầu lại tràn ngập hình ảnh về năm năm trước, cái đó triền miên không dứt, cái đó dịu dàng, cái đó kiều diễm, cái đó khiến cho thân thể người ta cảm thấy thực cốt tiêu hồn.*
Mặt của cô cũng hồng đến nỗi kiều diễm.
Bàn tay đặt ở vai cô bỗng nhiên dùng sức gọi cô từ trong ký ức trở về, giọng nói tà ác của anh lại truyền xuống từ đỉnh đầu: "cô Hạ không phải là xấu hổ chứ? cô có lẽ cũng thấy nhiều..."
cô đột nhiên hóa đá.
Anh có ý gì? Chẳng lẽ anh đã nhận ra cô?
cô vội vã ngẩng đầu, lại bắt gặp
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/kinh-thanh-tam-thieu-ong-xa-go-cua-luc-nua-dem/2052445/chuong-60.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.