Cô bé này, khả năng quan sát nhạy bén không phải bình thường nha.
Cô luống cuống, lén nhìn xem nét mặt của Tả Thần An, lại thấy anh cũng đang nhìn mình, nét mặt hờ hững, ánh mắt trong suốt tĩnh lặng như nước, cô không thấy được gì từ đôi mắt ấy.
Cô càng thêm luống cuống, nhịp tim đập rối loạn, vội vàng giả bộ như đang cúi đầu rút tiêm cho Y Thần, trong lòng lại không ngừng thầm mắng chính mình: “Hạ Vãn Lộ! Cô thật không có tiền đồ! Đem trái tim đó nén lại cho tôi! Không có gì đừng có đập loạn lên nữa! Năm đó lúc cởi quần anh ta cũng chưa từng đập như vậy nha.”
“Xong rồi!” Cô dùng miếng bông lạnh ấn nhẹ lên cánh tay Y Thần, lại giao lại cho Tả Thần An, “Giữ cho cô bé.”
Trong lúc giao nhận, đầu ngón tay hai người không cẩn thận chạm vào nhau, ngón tay của anh thon dài, trắng nõn, cảm giác mát lạnh cứ thế truyền đến ngón tay cô, lập tức truyền thẳng vào tim khiến cô chợt run lên, mặt cũng nóng dần lên.
“Chị à, đúng là không đau thật, chị có thể nhìn cậu ấy mỗi ngày rồi.” Y Thần ngẩng đầu vui vẻ tuyên bố, sau đó lại giống như phát hiện được đại lục mới cười hì hì: “Chị à, mặt chị sao lại đỏ như vậy?”
“Chị…hơi nóng…” Cô muốn chết rồi, cô và cô bé này không phải là trời sinh bát tự xung khắc chứ.
Nhưng mà, cô bé này lại quá thông minh, lập tức vạch trần cô: “Chị à, có phải vì chị mỗi ngày đều được
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/kinh-thanh-tam-thieu-ong-xa-go-cua-luc-nua-dem/2052406/chuong-21.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.