Đoàn người vừa đi vào cửa lớn khách sạn, liền có một người mặc âu phục mang giày da bước đến hoan nghênh: “Xin chào các vị, xin hỏi quý vị đến dùng bữa phải không ạ?”
“Phải. Tầng ba còn phòng trống không?” Dễ nhận ra Liên Chấn Khâm là khách quen của khách sạn này.
Triển Nhược Lăng tò mò đưa mắt nhìn chung quanh, phong cách trang trí của khách sạn vô cùng sang trọng và lộng lẫy, bức tường phía sau sảnh tiếp tân treo hơn mười mấy chiếc đồng hồ, mỗi chiếc chạy theo múi giờ của một quốc gia khác nhau. Chùm đèn pha lê trên trần nhà càng tô điểm cho phong cách hoàng gia trang nhã. Sàn đá cẩm thạch bóng như gương phản chiếu tinh tế ánh sáng phát ra từ đèn chùm trên cao cùng toàn bộ nội thất khu vực đại sảnh.
Một tiếng “đinh” nhỏ vang lên, cửa thang máy bên trong sảnh mở ra, ba người bước ra ngoài.
Đi đầu là một người đàn ông thân hình cao lớn, mặc một bộ tây trang đắt tiền, gương mặt anh tuấn, ánh mắt sáng vô cùng sắc bén, ánh đèn màu cam chiếu xuống gương mặt anh khiến sống mũi cao càng thêm nổi bật, đôi mắt đen lướt qua sảnh khách sạn, nhìn thấy đoàn người vừa bước vào ánh sáng trong mắt liền lóe lên.
Triển Nhược Lăng kinh ngạc, vội vội vàng vàng cúi thấp đầu.
Quả thật không thể ngờ tới, lần đầu tiên đến khách sạn của anh thật sự có thể gặp được cả người.
Chung Khi bước từng bước dài tiến đến, đến phía trước đoàn người mới dừng lại, mỉm cười chào
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/kinh-nien-luu-anh/2961834/chuong-24.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.