Chia quân làm hai đường, Ninh Tử Cầm dẫn theo một đội người, chậm rãi đi qua vách núi hiểm trở, đường đi của đội còn lại thì bằng phẳng hơn rất nhiều.
Chúng ta cần phải từ hai phía bao vây người của Kỳ Dã, đánh úp bọn họ.
Lớn đến chừng này lần đầu tiên làm quân sư, cũng hơi căng thẳng.
"Lần này tin ta rồi?" ta lên ngựa, nhìn Ninh Tử Cầm bên cạnh.
Hắn buộc tóc lên, trên trán buộc băng đô.
Đẹp trai c/h/ế/t/ tiệt.
Kiếp này có thể ngủ với hắn một lần, cũng đáng giá rồi.
"Không phải không muốn tin ngươi, mà là không dám tin." Ninh Tử Cầm nhìn lại ta, "Ngoài mười vạn tám ngàn binh lực đó ra. Kỳ Dã khi nào xuất binh, chiến lược xuất binh, ngay cả phụ mẫu ngươi cũng không biết, ngươi lại từ đâu biết được?."
Bầu không khí giữa ta và hắn yên lặng vài giây.
Sau đó ta thu hồi ánh mắt.
"Đây là... bí mật."
Ninh Tử Cầm cứ muốn ta quay về, ta không chịu.
"Ngươi vẫn cần ta." ta nói.
"Ta biết, nhưng đánh trận không phải trò đùa." Hắn nói.
"Ta đương nhiên biết, lúc cần thiết, đỡ cho ngươi một đ/a/o cũng không được sao." ta nháy mắt với hắn.
"Đừng nói những lời như vậy." Hắn cúi đầu, "... Bình an vô sự, được không?"
Trái tim ta mềm nhũn.
"Phải để ngươi bình an trước, ta mới có thể bình an." ta chính là
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/kinh-ngoc/3746200/chuong-14.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.