Bôi thuốc phần lưng xong, hắn liền không cho ta động vào nữa.
Ta bèn ngồi xổm ngoài cửa phòng hắn, mãi cho đến khi hắn ra ngoài.
Ta đưa cánh tay ra cho hắn xem.
"Ngươi cắn đấy." ta nói.
Hắn suy nghĩ một chút: "Vậy để ngươi cắn lại?"
"Không cần," ta nói, "Ngươi cứ nợ ta trước, sau này tính sổ với ngươi!"
Hắn nhìn ta, đột nhiên cười thành tiếng: "Được."
Đừng cười.
Cười lên lại làm ta rung động thì phải làm sao.
Hắn ngẩng đầu nhìn bầu trời đêm.
"Trăng đêm nay... thật đẹp."
Tuy rằng biết hắn chỉ nói bâng quơ.
Nhưng khó tránh khỏi khiến ta suy nghĩ nhiều.
"Đúng vậy, bầu trời đêm đầy sao, trăng sáng... có lẽ cuộc sống ta muốn chính là như vậy." ta cùng hắn ngẩng đầu nhìn lên, vui vẻ từ tận đáy lòng.
Đã lâu rồi không có cuộc sống thoải mái như vậy.
Không còn bao lâu nữa là đến lúc hai nước giao chiến.
Mấy ngày nay Ninh Tử Cầm cũng thường xuyên vào cung, rất ít khi nhìn thấy hắn ở phủ đệ.
Ta biết, trận chiến này, cuối cùng cũng phải đánh.
Ta chơi rất thân với mấy tiểu nha hoàn trong phủ.
Đều là những cô nương không có tâm cơ.
Ngày thường Ninh Tử Cầm không có ở đây, không ai nói chuyện, ta đều tìm các nàng ấy chơi.
Mấy trò mấy nàng ấy biết ta đã chơi chán rồi, ta liền
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/kinh-ngoc/3746195/chuong-9.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.