🔔 Tham gia cộng đồng đọc truyện online trên Telegram:  https://t.me/+_tC4EYqfkw83NTE1
Chương trước
Chương sau

 



Ta sẽ không để kết cục cứ thế diễn ra suôn sẻ.



Vì nửa đời sau của ta, Ninh Tử Cầm không thể c/h/ế/t/, Ninh Quốc không thể diệt vong.



 



Trở về Kỳ Quốc là điều không thể nào, tên chó c/h/ế/t/ Kỳ Dã kia nhất định sẽ ngũ mã phanh thây ta.



Chi bằng nói hết những gì ta biết cho Ninh Tử Cầm, liều mạng với Kỳ Quốc!



Thật ra ta càng hy vọng thế giới hòa bình.



Cho dù ta không biết gì, hắn cũng sẽ giữ lại mạng sống cho ta.



 



Tỉnh lại trên xe ngựa, lại không thể cử động được.



Bị thương quá nặng, động một cái cũng đau.



 



Trong xe ngoài ta và Ninh Tử Cầm ra, còn có hai thị vệ, hộ tống chúng ta trở về Ninh Quốc.



"Đói rồi sao?" Ninh Tử Cầm hỏi ta.



 



Không biết từ lúc nào hắn đã thay quần áo, bộ quần áo dính đầy vết bẩn và /má/u đã không thấy đâu. Lúc này hắn ngồi ngay ngắn, quần áo che khuất vết thương, không nhìn ra chút manh mối nào.



 



Nhưng không ai thay quần áo cho ta, cũng hợp tình hợp lý.



Ta sắp c/h/ế/t/ đói rồi, theo bản năng gật đầu, gật đầu lia lịa, động đến vết thương, ngũ quan đều nhăn nhó lại.



 



Ngay sau đó, thị vệ bên cạnh đưa cho ta một cái bánh bao.



Ta vừa định đưa tay ra, lại dừng lại.



 







"Có khăn tay không? Cho ta mượn dùng một chút." ta nói với Ninh Tử Cầm.



Hắn liếc ta

Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/kinh-ngoc/3746190/chuong-4.html

Chương trước
Chương sau
Nghe truyện Kinh Ngọc
Chương 4: Hòa bình hay chiến tranh?
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.