Editor & Beta: Yu
Giang Nhược Kiều lấy tốc độ nhanh nhất mua vé xe trở lại trường.
Hiện tại giao thông thuận tiện, tàu cao tốc cũng có mấy chuyến từ Khê thị đi thẳng tới Bắc Kinh nên toàn bộ hành trình cũng không quá bốn tiếng.
Cô dành rất nhiều tình cảm cho căn nhà cổ này, hồi đó căn nhà này do đơn vị của ông ngoại cô cấp, diện tích sử dụng không quá 50m². Chỉ là dù sao đó cũng là một ngôi nhà cũ, lại không có thang máy nên việc lên xuống cầu thang hàng ngày của ông bà ngoại cô rất bất tiện. Người lớn tuổi có thêm thang máy sẽ càng thuận tiện hơn một chút. Giang Nhược Kiều cũng đã tìm người hỏi qua, tuổi thọ của căn nhà cũng cao, ở khu vực cũng không tính rất tốt, cô muốn bán nó đi, nhưng tiền đặt cọc cho căn nhà mới vẫn còn thiếu một chút.
Giang Nhược Kiều đã tiết kiệm được một số tiền, hiện tại cô chỉ hy vọng giá nhà ở Khê Thị sẽ không tăng lên, cô sẽ cố gắng tiết kiệm đủ tiền trước khi tốt nghiệp để đổi sang một nơi có thang máy và nhà ở cũng rộng và sáng sủa hơn cho ông ngoại bà ngoại cô, lúc tuổi già sẽ cảm thấy thoải mái dễ chịu hơn.
Giang Nhược Kiều trước đây cũng từng nghĩ đến chuyện làm gia sư.
Tuy nhiên, cô không có lòng kiên nhẫn với trẻ con, không có thiên phú để làm giáo viên, cô có thể giải một bài toán, nhưng cô không thể giải thích cho học sinh để học sinh có thể cũng giải được.
Cô đã đi dạy mấy
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/kinh-ngheo-kho-giao-thao-la-cha-dua-be/899446/chuong-4.html