"Ngươi... Ngươi... Ngươi... !" Tiểu Du từ đầu đến cuối cùng chỉ nói ra một chữ duy nhất kéo dài. "Thế nào?" Tiểu Bạch thấy người bên kia vẫn còn trố mắt nhìn đến nàng, liền mới lên tiếng hỏi một câu. "Ngươi tại làm sao thì trở lại rồi?" Tiểu Du thật nhanh bước đến, vỗ lên vai của Tiểu Bạch, bất ngờ hỏi. "Chuyện dài dòng thôi." Tiểu Bạch bỏ mặc Tiểu Du vẫn còn đang ngơ ngẩn chưa hiểu chuyện gì đang diễn ra thì nàng đã quay người đi trở lại bàn kéo ghế ngồi xuống. "Ngươi chẳng phải là Tô Phá Ca cái kia thái phi sao? Ngươi như thế nào cũng ở đây!?" Tiểu Du lúc này liếc mắt nhìn qua mới phát hiện còn có người khác, người này cũng không xa lạ, nàng đã gặp quá nàng, chỉ là cũng không hề có tiếp xúc qua thôi. Hiện tại thấy người ở nơi này làm tới nàng phi thường ngạc nhiên, này nữ nhân không lẽ là chết rồi đi? "A ngươi hảo. Bản cung là có một số cớ sự nhờ đến Phạm sư phụ giúp đỡ, liền mới là ở đây." Vương Dĩ Cơ lễ độ cho Tiểu Du chào hỏi một cái. "Không phải a, nhìn ngươi không giống một cái người đã chết đi!" Tiểu Du vừa nhìn đã nhận ra điều khác thường, theo như nàng biết thì người trước mặt này thọ tám mươi, hẳn là không nên cứ như vậy mà tạ thế khi tuổi xuân, nàng nhìn như thế nào nhìn cũng không thấy được tử khí, chẳng lẽ nàng vẫn là cái người còn sống? Nghĩ đến đây Tiểu Du cũng là bị ý nghĩ của bản thân dọa tới rồi. "Tiểu Bạch, ngươi cho ta nói, nàng là cái còn sống sao!?" Tiểu Du nhanh một chút chạy tới nơi Tiểu Bạch đang ngồi, gấp gáp hỏi. Sau đó chỉ nhìn thấy Tiểu Bạch gật đầu. "Tiểu Bạch ta nói ngươi mau chút thì để nàng trở lại nhân gian đi, hiện tại không như trước, nếu để kẻ khác biết được thì đây chính là gây ra họa lớn!" Tiểu Du gõ gõ bàn kêu ra tiếng, dùng ngữ khí đủ nghiêm trọng nhắc nhở người trước mặt. "Làm sao vậy? Rốt cuộc là xảy ra chuyện gì?" Vương Dĩ Cơ từ đầu đã cảm thấy kỳ lạ, trước là nữ nhân bạch y này lại tới thêm một cái của người kia bằng hữu, bọn họ đều là dùng cùng một cái thái độ biểu hiện nghiêm trọng tới nói, ắt hẳn là xảy ra chuyện không nhỏ. Tiểu Bạch ngược lại dùng ánh mắt khó hiểu đến nhìn Tiểu Du. "Ta nói ngươi đừng lại tùy tiện, mau chút mang nàng trở lại tốt lắm! Chuyện này đến ta đều quản không nổi, nhưng là thật sự xảy ra chuyện ta cũng vô phương giúp ngươi!" Tiểu Du nôn nóng vô cùng, nói một câu cũng đều nâng cao giọng. "Tiểu Du, đừng gấp. Lại, trước ngồi xuống rồi nói." Đúng lúc này Huyên Hinh cũng mang tới Cố Lỗ Thức, may mắn khi nãy đám quỷ binh kia xông vào cũng chưa kịp đập phá thứ gì, bằng không thức ăn cũng chưa thể mang lên nhanh như vậy. Tiểu Du thở hắt ra một hơi, cũng kéo chiếc ghế bên cạnh ngồi đối diện Tiểu Bạch. Vương Dĩ Cơ cũng thức thời mà ngồi xuống. Huyên Hinh đem thức ăn để lên bàn liền nói một câu các ngươi thông thả sau đó cũng rời khỏi. Nơi này hiện tại chỉ còn lại một người hai quỷ các nàng trụ lại. Tiểu Bạch thong thả uống trà, đặt ly trà đã cạn đáy xuống bàn, lúc này mới lên tiếng. "Du, ta nhìn trên đường có quỷ binh tuần tra, bọn họ không phải thuộc Minh Giới." "Ai. Ngươi đều có lâu như vậy chưa trở lại, nơi này thay đổi nhiều ngươi đương nhiên không biết." Tiểu Du thở dài mới tiếp tục nói. "Vương thượng đại nhân từ lần đó trở về tới liền giống như biến thành một cái người khác, nàng về tới liền tiến vào trong Tế Âm điện đóng chặt cửa lớn, không kẻ nào có thể đi vào, sau đó cũng không thượng điện, công vụ tại quỷ nha sớm thì chất cao như núi. Chúng ta cảm thấy kỳ lạ liền mới nghĩ đi nhìn thử nàng trạng thái, nhưng là vừa bước lại gần cửa lớn của Tế Âm điện thì đột ngột bị uy áp chấn bay ra, ta cùng Tiểu Hắc, Tiểu Thụy đều bị thương nằm trên giường đến mấy ngày." "Mấy ngày sau khi chúng ta có thể đi lại, cửa lớn của Tế Âm điện mới được mở ra, nhưng là dường như vương thượng đại nhân biến thành cái người khác, nàng tính khí cổ quái, Hà khắc càng là muốn mạng, nàng trực tiếp hạ lệnh chỉnh đốn thảy Minh Giới đặc biệt là Uông Thành. Những cái quỷ hồn nghĩ làm loạn lập tức bị đánh xuống thập bát điện địa ngục, còn chưa biết ngày thoát ra. Quỷ binh từ trên xuống dưới bỏ mặc bất cứ người nào, nhưng là phạm tội liền bị đày ải đến Bắc Man. Quỷ nha trên dưới bị đày hết mấy trăm cái mạng, trở thành một bộ dạng gà bay chó chạy." "Tiếp theo thế nào?" Nghe đến đây Tiểu Bạch liền hơi cau mày. "Tông miếu nơi đó mấy cái lão già đột ngột bị quỷ binh bắt giữ, bọn họ bị lôi đến Tróc Quỷ đài hành hình, toàn bộ không một ai thoát được, Chung Quỳ kia cũng bị đày tới Hỗn Man địa làm một cái hèn mọn tiểu quỷ, chỉ có thể trông coi một số quỷ hồn trói gà không chặt. Hai tên Lang Sát cùng Miêu Sát bị áp giải đến trước đại điện tra xét, sau đó vương thượng trực tiếp hạ lệnh, bọn họ liền bị cắt thành hai đoạn, đầu treo trên thành môn của Uông Thành. Trần Đông Sử cùng Nhậm Khứ hai tên đứng đầu tông miếu ngay đại lễ tiết liền bị trói chặt tay chân cột vào trên tiểu Tầm, vương thượng đại nhân trực tiếp điều khiển tiểu Tầm đem bọn họ kéo lê trên đất chạy khắp Uông Thành cho đến khi bọn họ hồn tiêu phách tán mới ngừng lại." "Cũng quá tàn nhẫn rồi đi!" Vương Dĩ Cơ nghe xong mặt mày nhăn nhó, thật khó tin vẫn còn có người có thể làm ra hành vi tàn bạo đến mức này. "Còn sau đó?" Tiểu Bạch lại hỏi. Tiểu Du đột nhiên thay đổi sắc mặt, trở nên tức giận. "Ngươi còn nhớ Hàn Dự Mạch sao?" Tiểu Du ở lúc này nhắc đến một cái tên. Tiểu Bạch mơ hồ nhớ ra được khuông mặt của hắn, nàng gật đầu. "Là thiên giới tướng quân nắm giữ thiên binh, là thiên đế tiểu đệ." Hàn Dự Mạch cái tên này đối với nàng không hề lạ lẫm, hắn vốn là thiên đế thân sinh đệ đệ, sau khi tiên thiên đế thoát ly cõi tiên, Hàn Chúc Cận cũng chính là hiện tại thiên đế lên nắm quyền, liền hắn cũng từ đó trở thành tướng quân nắm giữ toàn bộ thiên binh tại thiên giới. Hắn hiếu thắng lập công, tính khí kiêu ngạo, ở thiên giới liền có không ít người ghi hận hắn, nhưng là thiên đế phi thường xem trọng người đệ đệ này liền mới nhắm một mắt mở một mắt mặc cho hắn hoành hành bá đạo. Có một lần tại thiên giới thiết yến ngày đó hắn vô tình cùng Diêm Hạ Vu gặp mặt một lần liền từ đó sinh ra ái mộ. Nếu như nói trong thế gian còn có người sẽ mặt dày không biết liêm sĩ hơn hắn thì thật sự là sẽ không có ai tin. Hắn tìm thời cơ đeo bám Diêm Hạ Vu bất kể ngày đêm, mỗi lần tới đều đem tới một số a miêu a cẩu thứ gì đó Diêm Hạ Vu vừa nhìn thì đã ghét bỏ. Sau đó Diêm Hạ Vu trở về Minh Giới, hắn thực sự là cắn chặt không chịu buông, lợi dụng thiên giới có mấy ngày mở cửa liền trực tiếp chạy tới Minh Giới đạp nát cửa lớn Tế Âm điện đòi người, mặc cho Diêm Hạ Vu có đuổi thế nào cũng nhất quyết không chịu đi. Đến cuối cùng bởi vì không thể tiếp tục chịu đừng hắn, Diêm Hạ Vu mới đem hắn đánh không ra hình người ném trở lại thiên giới, còn ở trước mặt của thiên đế chỉ trích một phen, nói hắn không quản nghiêm hắn cái xuẩn đệ đệ này để người chạy tới nơi của nàng làm loạn, nếu như là không phải lưu thiên đế mấy phần mặt mũi nàng liền đã đem hắn đánh thành cái phế nhân rồi. Thiên đế sau đó khổ sở tìm cách giảng hòa, đáp ứng Diêm Hạ Vu sẽ quản nghiêm hắn đệ đệ liền nàng mới đồng ý bỏ qua. Nghe nói sau đó Hàn Dự Mạch bị thiên đế giáo huấn một trận, còn không thể ra khỏi cửa lớn tẩm điện nửa bước, mỗi ngày đều phải chịu đựng hình phạt, thực sự là khổ không nói hết. "Điều không ngờ tới là hắn phía trước lại chạy tới Minh Giới, vừa đến liền hống hách thị uy, nói muốn thú vương thượng đại nhân làm hắn thê tử. Cũng làm chúng ta không ngờ chính là vương thượng đại nhân còn không hề như trước kia ghét bỏ hắn, ngược lại thì cùng hắn qua lại, bọn họ hiện tại giống như thiên sân một đôi, luôn không rời mắt khỏi đối phương." Tiểu Du đột nhiên lại dừng, lia mắt nhìn Tiểu Bạch ngồi đối diện, chỉ thấy đối phương cúi đầu nhìn ly trà trước mặt, không biết là đang ở nghĩ điều gì. Vương Dĩ Cơ cũng để ý thấy biểu hiện khác lạ của người bên cạnh, đối phương khi nghe đến đây cư nhiên lại trầm mặc, không giống bình thường. "Hắn trụ lại Minh Giới sau khi, vương thượng đại nhân liền để hắn muốn làm gì thì làm, tất thảy đều không còn màng đến. Hắn ngang nhiên tại Hồng Thành đi trêu chọc Hồng Thành chủ quản, làm nàng chạy tới nơi này tìm vương thượng đại nhân cáo trạng, nhưng là thất bại trở về. Hàn Dự Mạch lại yên thân vô sự, vương thượng không hề trách cứ hắn. Hắn sau đó càng vô pháp vô thiên, dùng bản thân chức vị đem thiên binh đến Minh Giới lập ra một cái ti uyển, bọn họ cai quản trọng địa của Minh Giới, quỷ nha chúng ta liền bị xem thành cái kẻ phế nhân, bị hắn cùng đám thiên binh kia xem thường chà đạp. Chúng ta đi tìm vương thượng nhưng là nàng nghe chúng ta tới liền hạ lệnh tiễn khách, sau đó vị trí bên cạnh vương thượng cũng bị kẻ khác thế vào. Tiểu Hắc bị điều đến Mục Thành, ta cùng Tiểu Thụy bị điều đi Cơ Thành, ta mới biết thì ra là chúng ta bị điều đến để bắt mấy cái lang thang quỷ hồn mà thôi. Chúng ta mấy ngày này mới trở lại Uông Thành, hỏi ra mới biết, Hàn Dự Mạch tại quỷ nha xây dựng một cái thiên sách đồ, kẻ nào nhưng là không phục tùng liền bị đánh xuống đại địa ngục Tru Giới Hạ. Tiểu Hắc cùng Tiểu Thụy thấy bất bình liền mới đứng ra chỉ trích hắn, không ngờ lại bị ban lệnh xử quyết, bọn họ vừa mới được thả ra, còn tại dưỡng thương." "Thực thay đổi đủ lớn." Tiểu Bạch thở dài, nâng lên ly trà uống một ngụm. "Tiểu Bạch, Minh Giới hiện tại hỗn loạn, vương thượng bị tên khốn kia che mờ mắt, ngươi lúc này dẫn cái người sống trở lại quả thực không thích hợp. Hàn Dự Mạch kia thực khốn kiếp, hắn ở sau lưng vương thượng đại nhân dưỡng tiểu thϊếp, phố lớn kỹ viện tại Minh Giới chưa từng có nơi nào mà hắn chưa đặt chân đến. Nên là ngươi mang nàng trở lại nhân gian đi thôi, nghĩ cách trở lại đánh tỉnh vương thượng đại nhân!" Tiểu Du nắm lấy cổ tay của người đối diện, ra sức khuyên nhủ. "Tự ta có cách." Tiểu Bạch thản nhiên nói, giống như là nàng nghĩ ra biện pháp nhưng là không nghĩ nói cho các nàng biết. "Phạm Vô Cứu chi bằng chúng ta trở lại trước hẳn tính." Vương Dĩ Cơ nghe hết thảy chuyện xảy ra liền bắt đầu lo lắng, bây giờ không phải lúc nói đến việc riêng của nàng nữa, ngược lại nơi này loạn thành như vậy, khả năng sẽ không thể tìm thấy đứa nhỏ kia nhanh chóng, nàng nghĩ trước tiên trở lại nhân gian, sau đó lại nói. "Thức ăn nhanh nguội, ăn đi." Tiểu Bạch nhìn ra sự lo lắng hiện ra mặt của người bên cạnh, nhưng là thái độ của nàng vẫn điềm đạm, đẩy một chén Cố Lỗ Thức đến trước mặt của nàng nhắc nhở. "Du, ta nghĩ đi một chuyến." Tiểu Bạch gọi Tiểu Du ngồi đối diện, nói một câu. "Là nơi nào?" "Đợi một hồi sẽ biết." Tiểu Bạch cùng Vương Dĩ Cơ sau đó từ tốn ăn hết hai chén Cố Lỗ Thức, lại uống hết bình trà, sau đó mới để lại tiền trên bàn liền mới rời khỏi trà lâu. Trời ở Minh Giới bắt đầu âm u hơn. Tiểu Bạch dẫn các nàng đi qua một con phố nhỏ, trên đường trước cửa mỗi một hộ đều bày ra một cái bàn, trên bàn có hoa quả cùng giấy tiền, thắp lên nhan đèn, tiền giấy bị gió thổi bay khắp nơi, cảnh tượng quỷ dị vô cùng. Vương Dĩ Cơ có chút lo sợ liền đi sát lại Tiểu Bạch, không ngừng nhìn xung quanh. "Biết tại sao ta lại nói phải là ngày này mà không phải ngày nào khác sao?" Tiểu Bạch đi phía trước, lên tiếng hỏi Vương Dĩ Cơ một câu. "Làm sao vậy?" Vương Dĩ Cơ lắc đầu. Nàng nghĩ đối phương chỉ là tùy tiện chọn một ngày, nhưng không nghĩ tới sẽ còn điều uẩn khúc. "Hôm nay là mười bốn tháng bảy, quỷ môn quan mở cửa, quỷ hồn được thả trở về nhân gian ba ngày, này cũng là ngày âm khí cực thịnh, muốn tìm một cái quỷ hồn thì đây là thời cơ thích hợp." Tiểu Bạch giải thích. "Còn nhớ phía trước ta cùng ngươi ăn điểm tâm lần đó?" Tiểu Bạch đột nhiên lại nhắc lại chuyện này. "Lần đó thì làm sao vậy?" Vương Dĩ Cơ vẫn còn nhớ rất rõ, khi đó người này rất kỳ lạ, hắn đặt thêm một cái ly trà rỗng bên cạnh, còn không ngừng lấy điểm tâm thả vào bên trong, lúc đó nàng chỉ nghĩ rằng hắn đại não có vấn đề. "Ngươi cái đó hài tử hắn có mặt, chỉ là ngươi một cái người thường thì không thể nhìn thấy hắn." Tiểu Bạch lúc này mới nói cho nàng biết điều này. Kỳ thực thời điểm đó đứa nhỏ kia vẫn luôn ở cạnh người này từ trước khi nàng đi tìm nàng, nàng cùng nữ nhân này uống trà ăn điểm tâm, đứa nhỏ bên cạnh một mực nhìn vào đĩa điểm tâm trên bàn mà mở to mắt, hài tử là một cái nam hài, không có y phục, cơ thể bại lộ, đều gầy đến trơ xương, nhìn đến thập phần đáng thương. Hắn vẫn chưa ra đời liền đã chết đi trong bụng mẹ, không có tên họ, không có thân thế, không người cúng bái, phiền muộn lại sâu nên chỉ có thể làm một cái cô hồn dã quỷ không chỗ nương thân, luôn chạy bên cạnh mẫu thân kia của hắn, nhưng chỉ có thể nhìn cũng không thể chạm. Cô hồn dã quỷ luôn phải chịu đói chịu lạnh, vì không ai cúng bái hắn cũng không chịu rời đi cho nên liền gầy thành cái bộ dạng đáng thương. Khi đó nàng nhìn thấy tiểu hài tử nhỏ nhỏ một con đưa mắt nhìn mẫu thân lại nhìn điểm tâm trên bàn, liền mới đem đến ly trà, lấy điểm tâm thả vào cho hắn, tiểu hài tử vui mừng đến chảy nước mắt, một đường ăn điểm tâm một đường nghe nàng cùng hắn mẫu thân nói chuyện. Đợi hắn ăn xong điểm tâm, hắn đi lại ôm lấy hắn mẫu thân một lần xong cũng biến mất, từ đó thì hắn hồn phách đi đến Minh Giới. Vương Dĩ Cơ nghe được thì bất ngờ hiện lên trên mặt, hóa ra đứa nhỏ kia vẫn luôn bồi nàng bên cạnh, chỉ là âm dương cách biệt, nàng không thể nhìn thấy. Nghĩ đến đây đầu mũi của nàng có chút chua xót, ý nghĩ muốn khóc ra tới nhưng bị nàng kiềm hãm đi xuống. "Tiểu Bạch ngươi rốt cuộc muốn đi nơi nào?" Tiểu Du hết kiên nhẫn, luôn đi ở phía sau bắt đầu cằn nhằn. "Tới rồi." Các nàng dừng lại tại cuối con đường, nơi này vắng vẻ hơn nhiều, trước mặt là vực sâu vạn trượng, bụi vàng bay vào mặt chạm vào da thịt xong liền tan đi. "Du, xuống dưới. Ngươi giữ chắc, cẩn thận một chút." "Được." Còn chưa đợi Vương Dĩ Cơ phản ứng Tiểu Bạch liền luồn tay ra phía sau ôm lấy thắt lưng của nàng, nháy mắt nhìn thấy Tiểu Du nhảy xuống vực sâu phía trước khiến nàng hoảng hốt. Đột nhiên cảm giác được người bên cạnh mang theo nàng cũng nhảy xuống vực sâu đen tối, nàng hoảng loạn ôm lấy người bên cạnh, bụi vàng xông thẳng tới khiến nàng nhắm chặt hai mắt. Nàng cảm nhận được gió lạnh thổi qua người, đợi khi mở mắt ra thì đã nhìn thấy nàng cùng hai người kia đã đứng trên mặt đất, trước mặt có một cánh cửa lớn, hoành phi đề ba chữ Chuyển Luân Đàm. -----Hết chương 118----- Tác giả: biến cố tới rồi.... biến cố tới rồi....
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải. Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]