"Không lâu nữa sẽ đến được miếu Diêm Vương. Ha, ngươi cũng thật lạ, thời điểm hối thúc ngươi lại trì trệ, thời điểm hẳn là không cần gấp gáp ngươi lại đi nhanh như vậy." Tiểu Du nâng cánh tay lau đi mồ hôi, mệt mỏi thở dốc. 
"Vẫn là chậm." Tiểu Bạch cũng không quay đầu nhìn người phía sau đã thành cái gì bộ dạng, 
"Nè nè, chúng ta hai người chí ít là từ khi bắt đầu tới bây giờ cũng chưa hề nghỉ ngơi qua có được hay không. Đến Diêm Miếu rồi có thể hay không dừng lại một chút đâu, gia thân thể sẽ không thể chịu nổi a." Tiểu Du một đường đuổi thẳng đến phía trước. 
"Đến rồi hãy nói." nhấc chân bước qua một tảng sơn thạch. 
"Ai được được, ngươi nếu nói sao thì như vậy đi. Chỉ cần để gia nghỉ một chút là được rồi. Treo cổ cũng nên để người khác thở một chút còn không phải đi." Tiểu Du ở bên miệng liên tiếp than trách. 
Tiểu Du nặng nhọc bước đi, hơi thở nặng nề, gì chứ, cho dù nàng là Minh Giới cái Dã Vô Thường thì thế nào, cũng cần nghỉ ngơi nha. Hoàng cung đó cách Diêm Vương miếu thập phần xa, bình thường ít nhất mất bốn ngày đường ba ngày ngựa, hiện tại các nàng chỉ mới sắp trời sáng đã gần đến nơi, tuy nói các nàng không phải phàm nhân đi nữa cũng phải mất đến một ngày, bây giờ miếu tự đã ở trước mặt, còn không phải các nàng không ăn không nghỉ dụng sức mà đi hay sao. 
Tiểu Du trong lòng mắng một cái người phía trước vô lương tâm, đột nhiên ở 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/kinh-hong-vu/438707/chuong-39.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.