"Nương nương... "
"Nương nương người tỉnh...?"
Vương Dĩ Cơ ngủ đến mơ mơ màn màn, đột nhiên bên tai lại truyền đến một giọng nói gấp gáp, nàng từ trong hôn trầm giấc mộng bị gọi tỉnh lại. Đợi nàng mở mắt ra, khuông mặt đầu tiên xuất hiện trong tầm mắt thế nhưng lại là của Điểm Tình.
Nàng uể oải chống tay ngồi dậy, theo bản thức đưa tay dụi mắt hai lần sau đó mới có thể nhìn rõ xung quanh. Chỉ thấy rằng lúc này Điểm Tình đứng bên giường của nàng, thần sắc có điểm lo lắng.
"Nương nương người tỉnh? Nô tỳ đáng chết, đã làm phiền nương nương nghỉ ngơi, nhưng là xảy ra chuyện như vậy nô tỳ không thể nào không thông báo với nương nương!"
Vương Dĩ Cơ nhìn Điểm Tình trạng thái thấp thỏm đứng ngồi không yên, khi này cơn buồn ngủ trong nàng rốt cuộc cũng mất đi mấy phần.
"Là xảy ra chuyện gì?" Vương Dĩ Cơ bắt đầu lo lắng đi lên, gấp gáp hỏi. Nữ tử này ở giữa đêm lại dám mạo hiểm gọi tỉnh lại nàng khẳng định là đã có chuyện nghiêm trọng xảy ra, sẽ không có kẻ nào to gan như vậy lại dám đi trêu đùa với cái đầu của bản thân đâu!
Điểm Tình không giữ nổi bình tĩnh liền quỳ xuống dập đầu. "Hồi nương nương, nô tỳ y theo lời dặn túc trực bên ngoài gian Tự Tố Cung, cách một canh giờ sẽ đi vào xem xét một lần Hoàng Thượng trạng huống, nhưng là không nghĩ lần này nô tỳ đi vào thì Hoàng Thượng đã không còn ở đó nữa. Nô tỳ cũng đã tìm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/kinh-hong-vu/3449966/chuong-137.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.