🔔 Tham gia cộng đồng đọc truyện online trên Telegram:  https://t.me/+_tC4EYqfkw83NTE1
Chương trước
Chương sau

1



Bảy tuổi năm ấy ta bị một cơn bạo bệnh rất nặng.



Sốt cao không lùi mấy ngày liền, lúc ta vẫn còn mê man nằm trên giường chưa dậy nổi, thì bỗng nhiên có một mùi hương nhạt nhẽo truyền tới.



Vừa mở mắt ra đã thấy Lục Chiêu Ý ghé người vào mép giường ta, vẻ mặt bình tĩnh nhưng trong mắt không hiểu sao lại lấm tấm vệt nước lấp loáng.



"...Chiêu Chiêu."



Giọng nói ta khàn khàn, nàng nghe thấy thì mới giật mình lấy lại tinh thần, nhìn chăm chú vào mắt ta, cầm một cành hải đường xuân vẫn còn vương nước mưa đặt gần chỗ ta nằm.



"Mùa xuân tới." Nàng nói khẽ: "Tạ Trọng Lâu, ngươi phải mau khỏe nhé."



Mấy ngày nay Kinh thành có mưa nhỏ rơi liên miên không ngớt, sắc trời cũng âm u kéo dài.



Ta không biết nàng dùng cách nào mới tìm được một cành hải đường xuân nở đến độ đẹp nhất như thế, rồi lại làm cách nào mới ngắt được nhành hoa vẫn còn vương mùi thơm mát lạnh mang đến trước mặt ta.



Nhưng từ hôm đó bệnh của ta lại nhanh chóng khỏi hẳn.



Một khoảng thời gian rất dài sau đó ta đều coi việc cưới Lục Chiêu Ý là một trong những việc quan trong nhất cuộc đời.



Lúc cha ta dạy kiếm pháp và binh pháp cho ta, thì thỉnh thoảng ta cũng lén lút muốn lười biếng.



Chỉ chốc lát ông ấy đã tìm được kẻ lười biếng là ta đây đang trốn dưới gốc cây, ông ấy không mắng ta, chỉ cười lạnh lùng một tiếng:



"Tạ Trọng Lâu, ta không

Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/kinh-hoa-vun-vo/2856980/chuong-11.html

Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.