Chương trước
Chương sau
Chuyện hoàng thượng mất tích, sau khi trở về từ núi Thanh Lâm, Phong Tử Hiên đã dàn xếp cực kỳ cẩn thận, ngoài những quý tộc quan lại có mặt ngày hôm ấy, chuyện thích khách hành thích không hề lọt ra ngoài, lấy lí do hoàng thượng cùng hoàng hậu nương nương tới Giang Nam du ngoạn, liền miễn thượng triều suốt hơn một tháng.
Một thời gian dài hoàng cung không có chủ, dù ngoài mặt vẫn bình thường, kỳ thực những thế lực mưu phản nội cung cũng bắt đầu rục rịch không yên.
Cũng may Tần Duật trở về kịp lúc, nếu còn kéo dài thêm chút nữa, Tần quốc thật sự sẽ có thể đổi họ.
Gia Ninh một bên rót trà, một bên tiếp chuyện với thái hậu.
Hơn một tháng không gặp, nàng cũng không ngờ sức khoẻ a Di lại tốt lên nhiều như thế, cũng khiến nàng an tâm hơn một chút.
Chuyện Gia Ninh rơi xuống vực mất tích, Tần Du cũng không có nói với bà, bởi thế Thái hậu cũng chỉ cho rằng nàng mới từ Giang Nam trở về.
" Chuyện Doãn quý phi mang long thai, con cũng biết rồi chứ?!"
Bàn tay đang nâng chén trà của Gia Ninh khẽ khựng lại, nàng cúi đầu, không lên tiếng mà chỉ khẽ gật đầu.
Thái hậu nhìn bộ dáng của Gia Ninh, không nhịn được mà nặng nề thở dài.
Quận chúa Quân Ninh của bà từ khi nào lại trở nên điềm tĩnh hiểu chuyển như thế kia? Nếu là ở phía trước, nghe được tin này, nàng chắc chắn sẽ làm loạn mà không chịu để yên.
" Hoài thai con đầu lòng của đế vương, nếu là hoàng tử, với tính cách của hoàng thượng, phong làm thái tử cũng không phải không thể!"
Nghe lời bà nói, Gia Ninh cũng chỉ biết im lặng lắng nghe. Nàng biết a Di là đang ở nhắc nhở nàng, nếu Doãn Túc Thư sinh được hoàng tử, địa vị của nàng liền sẽ bị đe doạ. Nhưng biết làm thế nào đâu? Nàng cũng chẳng thể thay đổi được điều gì.
" Dù sao nàng ấy cũng không có gia thế, dù sinh được hoàng tử, cũng không thể ảnh hưởng được đến địa vị của con."

Thái hậu nhẹ lắc đầu, cũng không đồng tình với suy nghĩ đơn giản của Gia Ninh. Tần Duật là người như thế nào, bọn họ đều rõ ràng. Một khi đã là điều hắn muốn, chẳng ai có thể ngăn cản.
" A Ninh, nhớ lấy một điều. Nếu đã không có được trái tim của nam nhân, phải liều mạng giữ lấy địa vị của mình. Nếu không, một khi đã mất đi địa vị, con cái gì cũng sẽ chẳng còn nữa...."
*********
Quay trở về hoàng cung, cuộc sống lại trở về với quỹ đạo lúc trước, Tần Duật lại bận rộn với trăm nghìn tấu chương bỏ dở hơn một tháng, còn phải điều tra về lai lịch của đám thích khách.
Đã ba ngày kể từ khi trở về, Gia Ninh thậm chí còn chưa nhìn thấy hắn lần nào, hôm nay, hắn lại đột nhiên triệu nàng đến thượng thư phòng.
Gia Ninh đứng trước cánh cửa lớn, chỉ cần nghĩ bước chân vào trong sẽ liền sẽ lập tức nhìn thấy hắn, trong lòng lại càng trở nên hồi hộp.
Hít một hơi thật sâu, rốt cuộc nàng mới đẩy cửa bước vào.
Tần Duật đang ngồi trước thượng kỷ phê duyệt tấu chương. Hắn cực kỳ nhập tâm, đến tận lúc Gia Ninh ngồi xuống trước mặt, hắn cũng chẳng có chút phản ứng. Nàng cũng không mở miệng làm phiền, chỉ im lặng ở một bên, đợi hắn lên tiếng.
Tĩnh lặng ngồi một bên, thoắt cái cũng đã qua hơn một canh giờ, chân Gia Ninh đã bắt đầu tê rần.
Lúc này, nam nhân rốt cuộc cũng dừng bút. Hắn không nhìn nàng, chỉ nhẹ nhàng lên tiếng:
" Doãn quý phi mang long thai, là nhi tử đầu lòng của trẫm, cũng coi như lập được công."
Bàn tay đặt trên đùi Gia Ninh vô thức siết chặt lại, bỗng nhiên rất sợ nghe những lời nói tiếp theo của hắn.

" Hoàng thượng muốn tấn phong Doãn quý phi?"
Nàng nhẹ hỏi, trong lòng lại cực kỳ cười nhạo bản thân. Nàng rõ ràng trong lòng đã minh bạch ý của hắn, còn cố tình hỏi lại một câu. Nàng đây là đang hy vọng điều gì đây?!...
Tần Duật vẫn cúi đầu nhìn thượng kỷ. Hắn mấp máy môi, giống như có chút khó nói đối với nàng.
Không gian rộng lớn trong thư phòng bỗng chốc lặng thinh. Sau đó, giọng nam nhân khàn khàn rốt cuộc mới vang lên:
" Tấn phong làm Hoàng quý phi!"
Hắn nói chỉ vọn vẹn một câu, không ngắn không dài, rơi vào tai Gia Ninh lại giống như một giáng búa lớn.
Nàng không tin được ngẩng đầu nhìn hắn. Chuyện hắn muốn tấn phong Doãn quý phi, nàng cũng đã dự liệu được từ trước. Nhưng tấn phong làm hoàng quý phi, nàng cũng không thể tưởng được.
Tần Quốc từ trước đến nay, chỉ khi hoàng đế còn chưa lập hậu, mới cần có một hoàng quý phi cai quản hậu cung. Cái phong vị Hoàng quý phi ấy, nói trắng ra chính là ngang hàng với hoàng hậu.
Hậu cung vốn đã có hoàng hậu là nàng, hắn lại muốn tấn phong một hoàng quý phi, là như thế nào đây?
Nàng ngập ngừng, rất muốn lên tiếng, ánh mắt lại liếc nhìn thấy thánh chỉ đặt trên thượng kỷ.
Thánh chỉ vàng rồng, ghi rõ ràng tấn phong hoàng quý phi, ngọc ấn cũng đã in.
Gia Ninh cụp mắt, liền vâng mệnh lui xuống.
Thánh chỉ cũng đã viết xong, hắn nói với nàng căn bản là thông báo, không phải chưng cầu ý kiến. Nàng còn có thể làm khác sao?.......
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.