Dù tiết trời đã sang xuân, thế nhưng sáng sớm vẫn còn có chút lạnh.
Gia Ninh lười nhác cuốn chặt lấy áo choàng, liếc nhìn sắc trời vẫn tối thui.
" Không hiểu tại sao trước kia ta lại một mực muốn đi theo đoàn săn đầu xuân như thế chứ. Cũng không có gì thú vị!"
Nàng làu bàu than vãn. Vì phải dậy sớm mà hết sức không vừa ý.
Tiểu Lan ở phía bên cạnh cũng chỉ biết cười khổ. Nhớ lại tiểu thư những năm trước, một mực muốn đi theo đoàn đi săn. Lúc sáng sớm khởi hành, gương mặt cũng cực kỳ phấn chấn vui vẻ, cũng không có như bây giờ ủ rũ như vậy.
Lúc Gia Ninh cùng tỳ nữ đến nơi, binh lính quan lại đã tập trung đầy đủ.
Tiểu Lan nhẹ nhàng nâng tay giúp nàng lên xe ngựa.
Vừa ngồi không bao lâu, đoàn người liền lập tức xuất phát.
Ngồi trên xe ngựa không giống nằm trên án kỷ ở hậu hoa viên, vừa nhàm chán lại vừa khó chịu. Xe ngựa thỉnh thoảng xốc lên, khiến Gia Ninh cũng không ngủ nổi.
Nàng chán nản vén rèm cửa, liếc mắt nhìn về đoàn người phía sau.
Vốn dĩ hoàng đế xuất hành đi săn, tục lệ đều đem theo thật nhiều phi tần hậu cung.
Thế nhưng Tần Duật ngoại trừ hoàng hậu là nàng, cũng chỉ mang theo duy nhất Doãn quý phi.
Chỉ có như thế, cũng đủ để khiến người khác biết Doãn quý phi có địa vị như thế nào trong lòng hoàng thượng.
Gia Ninh khẽ chép miệng. Nhàn nhạt không biểu tình.
Hơn ba tháng bình đạm sống ở Phượng Tê cung, nàng dường như đã không còn đối
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/kinh-hoa-thuy-nguyet/1312846/chuong-22.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.