Lạch cạch... 
Tiếng kim loại lạch cạnh va chạm vào nhau mà vang lên. 
Rõ ràng âm thanh không lớn, nhưng cố tình ở trong một không gian kín, lại trở nên hết sức rõ ràng. 
Khắp không gian kín mít, tối tăm, chỉ loáng thoáng vài ánh sáng yếu ớt le lói từ ngọn đèn cầy phía xa xa. 
Không gian lạnh lẽo, ẩm ướt, mùi ẩm mốc bốc lên trên nền đá lạnh lẽo. 
Trong góc tối, một thân hình nhỏ bé co rúm lại thành một đoàn. Nàng khẽ run run, không biết là vì sợ hay vì lạnh. 
Tiếng bước chân cồm cộp nện xuống sàn, đều đều , chậm rãi tiến lại gần. Bước chân không nhanh không chậm,lại vang lên hữu lực, giống như con sói lớn đang nhăm nhe tiến lại gần con mồi của mình, lại kiêu ngạo biết chắc con mồi chẳng thể chạy thoát , cố tình mà vờn quanh chậm rãi hưởng thụ sự run rẩy của nó. 
Nghe thấy bước chân dần tới gần, nàng cả người trở nên kích động , hai mắt hung dữ trừng trừng về phía trước. 
Bước chân đột ngột dừng lại, một thân hình to lớn thấp thoáng trong bóng tối sừng sững đứng trước mặt nàng. 
Quá tối, nàng không thể nhìn thấy được dáng vẻ của kẻ kia, chỉ thấy thân hình hắn rất lớn, lớn đến doạ người, toàn thân toả ra hơi thở âm u đến đáng sợ. 
Nàng không tự chủ được mà run lên. 
Cảm nhận được sự run rẩy của nàng, nam nhân khẽ nhếch khoé miệng. Dù là trong bóng tối, hắn vẫn có thể nhìn rõ từng nét mặt của tiểu cô nương. 
Chỉ thấy, nàng co rúm ở một góc, cả người 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/kinh-hoa-thuy-nguyet/1312825/chuong-1.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.