☆ Chương 41
Cố Hiểu Mộng nghe lời nói như suối chảy róc rách của Lý Ninh Ngọc, bên tai chỉ cảm thấy hơi thở của cô ấy, giống như là một loại lời nguyền khiến cho cô chìm đắm vào trong đó, tựa như giờ phút này cô sắp phải đi chết vậy.
"Nuối tiếc của em ?' Cố Hiểu Mộng rũ mắt xuống.
Lý Ninh Ngọc vỗ nhẹ sau lưng cô, Cố Hiểu Mộng hồi tưởng lại lúc trên xe lửa trước khi đi Trùng Khánh, hình như đã từng có người khẽ vuốt cô như vậy. Cố Hiểu Mộng cười một tiếng, trong lòng thư thái, Lý Ninh Ngọc đã từng vì mình làm nhiều điều như vậy, thậm chí từ bỏ cả sinh mạng.
"Chị Ngọc, em yêu chị." Cố Hiểu Mộng hít sâu một hơi, nói, nói ra lời này xong, Cố Hiểu Mộng như trút được gánh nặng, một loại cảm giác ung dung đột nhiên dâng lên.
"Tôi biết." Khóe miệng Lý Ninh Ngọc tràn ra một nụ cười, chậm rãi nói.
Cố Hiểu Mộng nghe lời nói ôn nhu của Lý Ninh Ngọc, giống như là một loại thuốc ngủ, chỉ cần có chị ấy ở đây, mình sẽ không còn là người anh hùng cô độc nữa, không còn những đêm tỉnh giấc vào giữa khuya nữa.
"Chị Ngọc, chị đồng ý..." Cố Hiểu Mộng nhất thời không tìm được từ nào thích hợp để diễn tả ý tưởng của mình, ấp úng đến nỗi cả người cuống cuồng.
"Đồng ý cùng em chung một chỗ sao ?" Lý Ninh Ngọc ngược lại giúp cô nói luôn câu kế tiếp.
"Chị Ngọc, luôn có thể biết trong lòng em đang nghĩ gì." Cố Hiểu Mộng ngọt ngào cười một tiếng, dùng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/kinh-giac/985640/chuong-41.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.