☆ Chương 33
Cố Hiểu Mộng phủi miệng một chút, cô không khỏi nhìn xa xa, chỗ đậu xe cách bến tàu có lẽ cách khoảng một cây số, khoảng cách này, đủ để mình yểm trợ ở đây.
"Sở trưởng Quý đã đến bến tàu. . ." Cố Hiểu Mộng còn chưa hết lời, bên tai liền nghe được một tiếng súng vang lên.
Người đã trải qua chiến tranh, sẽ không hề xa lạ với âm thanh kinh khủng này, đó là lưỡi hái của tử thần, một khi đã phát động, bất kỳ người nào cũng không dự đoán được nó có thể chặt đứt cổ mình hay không.
Nhưng vào trong tai Cố Hiểu Mộng, âm thanh này lại giống như một khúc nhạc trấn hồn mà kẻ địch tấu lên, phá vỡ sự im lặng sáng sớm ở bến tàu. Bầu trời không mây trở nên u ám, đủ kinh tâm động phách, có lẽ, ngay cả cá dưới nước cũng sẽ bơi tứ tán.
Giờ phút này, nói thì chậm nhưng xảy ra rất nhanh, mọi người đi theo Đàm Hán Anh đều nghe thấy tiếng súng, đều đồng loạt né tránh ở phía sau xe, hoặc khom người, hoặc nằm xuống đất. Duy chỉ có Đàm Hán Anh đứng tại chỗ, thân thể hắn thẳng tắp, vẫn không nhúc nhích, con mắt chăm chú nhìn chằm chằm bến tàu.
"Cục trưởng ! Mau ẩn nấp !" Diêu Trung Thừa mới vừa từ trên xe bước xuống, thấy Đàm Hán Anh không có ẩn nấp, vội vàng bất chấp nguy hiểm, chạy đến bên người hắn.
Đàm Hán Anh nghiêng đầu nhìn mọi người tránh ở trong xe, ngay cả đầu cũng không dám lộ ra, dáng vẻ nhát gan như chuột, mạnh mẽ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/kinh-giac/985636/chuong-33.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.