Edit: Manh
Beta: Em bé Cá
Với hũ máu đó, bệnh của Đàm Nô tạm thời được kiểm soát. Liên Đăng cũng an lòng, có thể dồn sức xử lý hai kẻ còn lại.
Môn hạ thị lang Cao Quân, Ngự sử Trung thừa Lý Hành Giản, nên giết tên nào trước đây? Ba người ngồi bàn bạc dưới ánh đèn dầu, Đàm Nô phân tích: “Môn hạ thị lang cấp bậc thấp hơn, quyền lực có hạn, không thể huy động quân tinh nhuệ. Ngự sử Trung thừa là cha của Lý Tiệp dư đang được ân sủng. E rằng lão ta là con cáo già xảo quyệt sợ ch3t, vừa thấy Trương Bất Nghi gặp nạn là trốn ru rú trong nhà, muốn xử cũng khó.”
“Vậy bắt đầu từ Cao Quân đi! Ít tuổi hơn nên cũng non hơn, không cưỡng lại được cám dỗ chốn hoa liễu, dễ bề xuống tay.” Chuyển Chuyển nói với vẻ hết sức lạc quan.
Trong đầu Liên Đăng hiện lên gương mặt trắng bệch của quốc sư: “Lão cáo già đúng là khó đối phó thật, ghét nhất là ngữ cáo già lại đội cái lốt vẻ vang.”
Họ biết Liên Đăng đang mắng quốc sư, cũng lấy làm lạ. Đáng nhẽ quốc sư phải ngồi trên tòa sen, không vướng bụi trần, mà sao qua miệng cô lại thành người như vậy.
Chuyển Chuyển lên tiếng: “Có khi là xích mích từ xưa! Quốc sư sống đã lâu, rành rẽ cả chuyện kiếp trước kiếp này, khéo kiếp trước hai người yêu nhau, rồi muội xuống suối vàng, uống canh Mạnh Bà, quên phéng mất quốc sư cũng nên.”
Liên Đăng ngước mắt, đôi mắt lấp lóe ánh xanh dưới ngọn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/kinh-do-vong/2521800/chuong-24.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.