Edit: Méo
Beta: Cá cầm bốn đôi thông
Lăng mộ tiền triều đã có gần hai trăm năm nay, là nơi chôn cất quý tộc nước Hồi Hồi cổ. Tương truyền, đó là vị vương hầu có địa vị rất cao, thống lĩnh thành Toái Diệp thuở ấy. Sau khi Định vương cắm rễ ở đây, ông ta đã phái người đến bảo vệ khu lăng mộ này. Nhưng càng canh giữ lâu thì mấy người đó càng chểnh mảng, chỉ cần đút cho ít tiền là đã có thể dễ dàng đi vào.
Trời đêm nay tối tăm mịt mờ, là cơ hội tốt để hành động. Thạch Bàn Đà dẫn bọn họ và bốn trợ thủ lẻn vào khu mộ, vừa đi vừa lẩm bẩm: “Thật ra mọi người không cần phải đi làm chuyện nguy hiểm thế này đâu, cứ ở dịch trạm đợi tin tức của tôi là được…” Nói rồi, gã mượn ánh lửa le lói quay đầu nhìn sang, phát hiện hình như mĩ nhân của gã hơi khác ngày thường. Tất cả mọi người đều đổi sang đồ dạ hành, không đeo trang sức gì có thể phân biệt nam nữ. Tóc mỹ nhân buộc lỏng, vẫn là gương mặt đó nhưng vóc dáng cứ thấy khác khác thế nào. Vai rộng, eo hẹp, chân dài, sao trông giống đàn ông thế nhỉ? Gã thấy khó hiểu, chẳng lẽ gã bị ảo giác do hít phải khí độc ư? Thạch Bàn Đà nhìn quốc sư đầy khó hiểu, mĩ nhân liếc sang, gã lập tức hoàn hồn, xốc lại tinh thần.
Đây là lăng mộ của dòng họ, vị trí các ngôi mộ được xếp theo chòm Bắc Đẩu, ngôi mộ có áp bất lô mọc nằm ở vị
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/kinh-do-vong/2521733/chuong-59.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.