Edit: Phong Miên
Cá lúc beta chương này: Cái thể loại gì thế này? Tui phỉ nhổ, bỏ không làm chương này được không?
Liên Đăng không hiểu lắm, “bắt” được chàng ta gì cơ? Càng nghĩ càng thấy lạ, cô lại bóp một cái khiến chàng ta giật bắn mình: “Chính là cái này.”
Liên Đăng hoảng hồn, vội thả tay ra: “Đây là gì vậy?”
Quốc sư thấy cả người nóng bừng lên, cơ thể như sắp vỡ ra đến nơi. Chàng ta thở nhẹ, ấp úng nói: “Nàng đừng hỏi, tới lúc quan trọng sẽ cần đến.”
Chàng ta càng ậm ờ cô lại càng tò mò: “Rốt cuộc là cái gì đấy? Cho tôi nhìn một cái đi.”
Quốc sư đỏ mặt tía tai, cái này sao có thể thích lấy là lấy ra được, đúng là khiến người ta xấu hổ quá đi thôi. Chàng ta che mặt: “Lấy ra ắt thấy máu, không nhìn thì hơn.”
Liên Đăng thầm nghĩ cái này nhất định là ám khí, nghe vẻ lợi hại lắm đây. Thứ này tuy cứng rắn nhưng lại không lạnh lẽo như đao kiếm, cô thực sự không nghĩ ra vật như thế có thể gây ra sát thương gì được. Cô đẩy chàng ta ra để nhìn kỹ nhưng bị lớp áo che mất nên không thấy gì. Liên Đăng nói nhỏ: “Cái đấy dùng thế nào vậy? Hạ độc à? Ngấm vào máu là tắt thở ư?”
Quốc sư thấy tim mình đập liên hồi, như sắp ngất đến nơi, song thấy cô tò mò như thế thì lại đâm nổi hứng trêu chọc. Chàng ta nhanh chóng nảy ra một kế, ngượng ngùng cười nói: “Nếu nàng thật sự muốn biết
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/kinh-do-vong/2521709/chuong-70.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.