🔔 Tham gia cộng đồng đọc truyện online trên Telegram:  https://t.me/+_tC4EYqfkw83NTE1
Chương trước
Chương sau

Ê đít: Lin – Cá



Bê tha: Cá



Đàm Nô hỏi: “Muội không đến thăm quốc sư thật sao? Hình như quốc sư bị thương nặng lắm, mới trước đấy bị muội đâm một nhát trâm, lần này chắc chắn vết thương cả mới lẫn cũ đều phát tác.”



Cô ngồi xuống nệm gấm, ngẩn ngơ một lúc rồi ngẩng đầu hỏi: “Chàng sẽ ch3t ư?”



Đàm Nô tỏ vẻ chán nản: “Chẳng phải ch3t là chuyện sớm hay muộn thôi sao?!”



“Kinh độ vong đã mất, dù tình nguyện để chàng thiếu một hồn một phách thì chàng cũng không về được.” Cô đứng dậy, bước đi đầy mịt mờ: “Chỉ còn hai tháng nữa…”



Đàm Nô thấy cô như vậy cũng rất xót xa, nhẹ nhàng khuyên: “Lòng muội mà chính muội còn không hiểu sao? Rốt cuộc là có yêu hay không? Nếu yêu thì hãy đi gặp quốc sư đi, quý trọng khoảng thời gian cuối cùng, đừng để sau này phải hối hận.”



Đàm Nô đi rồi, Liên Đăng vẫn còn tính thời gian, càng tính càng thấy sợ hãi. Cô quay lại ngồi một mình dưới ánh đèn, cửa sổ mở rộng, màn đêm tĩnh mịch. Màn che phấp phới, cô quay đầu nhìn, toàn cảnh gió trăng.



Có nên đi gặp chàng ta không? Như Đàm Nô đã nói, trân trọng chút thời gian cuối cùng. Nhưng gút mắc trong lòng cô phải gỡ thế nào đây? Đôi khi cô nghĩ, mọi oan ức bấy lâu nay chẳng là gì hết. Nhưng nhớ đến Bảo nhi, mọi khổ sở lại tăng thêm gấp bội. Cô oán hận chàng ta, cũng hận chính mình. Là do cô quá kích động, nếu đợi thêm một chút, có

Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/kinh-do-vong/2521636/chuong-107.html

Chương trước
Chương sau
Nghe truyện Kinh Độ Vong
Chương 107
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.