Bắt đầu vào đông, kể cả Giang Dạ cũng lười ra cửa! Mọi chuyện cần thiết toàn bộ giao cho Bạch Vũ làm, còn mình nằm trong nhà đương đại thiếu gia. Đối với việc này, Hạ Thu rất là khinh bỉ.
Những thứ cần dùng đều chất đủ trong kho rồi, mọi người cũng bắt đầu không muốn làm. Nhưng Hạ Thu không muốn ăn đồ khô, cho nên bảo Thương Viễn một tiếng, nói là ra hồ đánh cá liền đi. Thương Viễn tùy hắn, y không quá tin rằng Hạ Thu có thể bắt được cá. Hiện tại, Thương Viễn đảm nhiệm tất cả việc cho gà và ngỗng ăn, Lưu Văn Hạ đọc sách, đôi khi nhờ Hạ Thu giúp vẽ ra những gì trong sách miêu tả, sau đó chậm rãi ghép lại thành bản đồ. Hạ Thu biết rõ tầm quan trọng của địa đồ đối với một quốc gia, nếu có thể, hắn thật sự không muốn vẽ, bởi địa đồ hắn vẽ, có thể chính xách đến như thật.
Tiết trời khô ráo, có gió lạnh. Con hồ ly kia không biết lại trốn đi đâu, lấy được ba quả trứng gà trong ổ, Thương Viễn trở về phòng.
Hạ Thu cùng Lưu Sinh ra hồ, Hạ Thu ôm lấy cục cưng Tiểu Sinh mặc áo bông tròn như bánh bao, dặn nó ở bên chờ còn mình cầm sọt cho vào hồ, hắn muốn lùa cá vào trong sọt. Lúc này nước hồ rất lạnh, Hạ Thu cầu mong vận may của mình hôm nay sẽ đến.
“Các ngươi là ai? Ở đây làm gì?”
Người nói là một nữ hài ước chừng bằng tuổi Hạ Thu. Nhìn cách ăn mặc của nàng có thể thấy là con nhà phú quý.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/kinh-do-dao-hoa-nguyen/53162/chuong-10.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.