Bốn người Trương Thán, Chu Đại Khối Nhi, Thái Thủy Trạch và Đường Bảo Ngưu đang bày trận chờ kẻ địch.
- Kẻ địch đến, chúng ta sẽ có thể biết được hư thật của đối phương. Trách nhiệm của chúng ta là phải dụ địch thủ qua đây.
- Chỉ cần thăm dò được hư thật của quân địch, hãy lập tức thôngbáo cho cư sĩ, nếu Nguyên Thập Tam Hạn có ở Điềm sơn thì cư sĩ hãy tấncông vào Hàm hồ, còn nếu Nguyên Thập Tam Hạn không có thì cư sĩ hãy lậptức quay về Điềm sơn.
- Đây là nhiệm vụ của chúng ta.
- Cũng là mục đích chúng ta ở lại đây.
Trương Thán và Thái Thủy Trạch trao đổi ý kiến.
Ý kiến của bọn họ đều nhất trí. Mặc dù Trương Thán có phần xemthường Thái Thủy Trạch, Thái Thủy Trạch cũng hay cố ý né tránh TrươngThán, nhưng khi thảo luận chuyện quan trọng, bọn họ đều có thể gạt bỏquan niệm cá nhân và thành kiến.
Đường Bảo Ngưu hỏi:
- Vậy bây giờ chúng ta nên làm gì?
- Chúng ta phải bày trận ở đây.
- Tiếp đó chia binh làm hai đường.
- Sau đó thì phải kiên nhẫn.
- Còn phải chờ đợi.
- Nhẫn à?
Đường Bảo Ngưu kêu lên.
Hắn bình sinh sợ nhất chờ và nhẫn.
Nhưng đời người lại thường phải chờ đợi và nhẫn nại, hơn nữa cũng tràn đầy kỳ vọng và bất đắc dĩ.
Trương Thán hỏi:
- Chúng ta phải chờ kẻ địch tới sao?
Thái Thủy Trạch nói:
- Ngươi càng nhẫn được những thứ mà
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/kinh-diem-nhat-thuong-luan-anh-hung/1924601/chuong-24.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.