Ngay lúc này, một bàn tay trắng ngần thanh tú cũng vươn nhanh tới, nắm lấy bàn tay tội ác của Nguyên Thập Tam Hạn.
Sát khí lập tức hoàn toàn tiêu tan, con chim nhỏ Quai Quai bay đi, chiến đấu cũng đình chỉ.
Chỉ còn lại người, người sắp chết, người trọng thương, người giận dữ và ôn hoà.
Trông thấy người này, Nguyên Thập Tam Hạn chợt cảm thấy mình rơi vào trong cơn sóng ngàn tầng vạn trượng, bi thương, thù hận, giận dữ và căm ghét đan xen vào nhau, khiến cho hắn hít thở không thông. Cũng vìnhư vậy, ý chí cầu sinh lại vô cùng mãnh liệt, thậm chí không tiếc giếtchết tất cả mọi người để mình được sống.
Trông thấy người này, hắn dường như nhìn thấy tất cả khuất nhục, sỉ nhục và nhẫn nhục trong quá khứ của mình.
Trông thấy người này, hắn dường như nhìn thấy tất cả chua xót, cay đắng và có tài nhưng không gặp thời trong quá khứ của mình.
Tất cả phấn đấu của hắn đều vì người này. Hoặc là nói, nếu nhưkhông có người này, hắn sẽ không cần phấn đấu, ít nhất cũng không cầnphải phấn đấu như vậy.
Nếu như người này không phải là đồng môn của hắn, không phải làngười quen của hắn, có lẽ hắn cũng không canh cánh trong lòng như thế.
Con người luôn dễ sinh ra đố kị với người bên cạnh mình, cònnhững người không quen thuộc, cho dù có thành tựu lớn cũng chẳng liênquan gì đến hắn.
Người này có quan hệ cực thân cực mật với hắn, trong đương thờiđương đại cũng có vai trò trọng đại. Y đương
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/kinh-diem-nhat-thuong-luan-anh-hung/1924535/chuong-57.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.