Đây là thật sự muốn đi chọc vào ổ ong vò vẽ của Hiệp Khách Sơn Trang!
Ta duỗi tay, cướp đi đĩa hạt dưa Dư Hoàn đã bóc xong, ăn một hơi, vừa đi vừa nói: “Ngươi trả tiền trà giúp ta.”
Dư Hoàn: “?”
Dư Hoàn: “!!”
“Hạt dưa của ta!” Dư Hoàn ngẩng đầu, lớn tiếng kêu, “Ngươi trả lại cho ta!”
Sấm sét giữa trời quang, làm cả quán trà đều nhìn về phía hắn, vẻ mặt kinh ngạc.
Ta đã bước ra khỏi cửa quán trà, để lại Dư Hoàn một mình đứng đó tức giận.
Dư Hoàn ném đồng tiền xuống rồi đuổi theo, tức giận: “Ta cũng hết tiền rồi, về sau chúng ta đừng đến quán trà nữa, uống không nổi.”
“Ai bảo ngươi mỗi lần đều gọi nhiều như vậy?” Ta chỉ gọi một chén trà, Dư Hoàn lại căn bản không biết kiểm soát chi phí, điểm tâm, đậu phộng, hạt dưa, cái gì cũng gọi.
Dư Hoàn rụt cổ: “Vậy chẳng phải mất mặt sao?”
Ta liếc hắn một cái: Hừ.
“…” Dư Hoàn nghiêm mặt, nói chuyện chính sự: “Ngươi thật sự muốn đến Hiệp Khách Sơn Trang? Nơi đó không giống nha môn, nha môn canh phòng nghiêm ngặt đến đâu đối với chúng ta cũng không phải vấn đề, Hiệp Khách Sơn Trang
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/kim-tue-vo-uu/3725051/chuong-40.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.