Không biết tên kia là kẻ nghèo rớt mồng tơi hay là đánh rơi tiền, chút tiền này, chỉ đủ cho nàng ngồi ở sảnh lớn của trà lâu, gọi loại trà rẻ nhất để uống.
Tuy nhiên, ở đây có một người kể chuyện, cái gì cũng kể, cho nên hai ngày liên tiếp, A Nhiễm đều đến trà lâu điểm danh.
Về việc nàng chỉ gọi một ấm trà thô và một đĩa điểm tâm rẻ nhất mà ngồi cả ngày, chưởng quầy nhìn nàng thế nào, da mặt nàng dày, không hề quan tâm.
Vẫn phải kiếm thêm chút tiền...
Nàng cũng không thể lúc nào cũng ngủ trên mái nhà chứ?
A Nhiễm vẫn chưa quen với cuộc sống sau khi xuống núi, mọi thứ đều cần tiền.
Hôm nay nàng ở một góc sau cây cột, một người một bàn.
Cho dù có người muốn ngồi ở đây, nhìn thấy trường đao trên bàn nàng, lập tức rụt cổ bỏ đi, không dám đến gần, tiểu nhị chạy tới chạy lui, tầng một đã rất náo nhiệt.
Có người bàn luận về tình hình triều đình, cũng có người bàn luận về nữ hiệp đề đao nhận Huy chương Anh hùng hai ngày trước.
A Nhiễm đã có chút danh tiếng.
Trên đài, người kể chuyện vỗ kinh đường mộc:
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/kim-tue-vo-uu/3725023/chuong-12.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.