CHƯƠNG 26 
Trong thiên hạ, người có thể kêu hai tiếng “hỗn đản” thành thạo như thế trừ Lãnh Duệ ra có lẽ không có người thứ hai. 
“Ta phóng ám khí không bao giờ kêu lên cả.” 
Đối mặt với chất vấn của Lãnh Duệ, đây chính là câu trả lời của Kim Hàn. 
Nhìn vẻ mặt nghiêm túc của nam nhân, Tiền Tiểu Phi suýt nữa cho hắn một đấm! Làm gì có ai kêu ầm lên trước khi phóng ám khí?! 
Câu hỏi của Lãnh Duệ đã ngu, câu trả lời của Kim Hàn còn dở người hơn! 
“Ông nhà ngươi, may là ta lẩn mau! Bằng không bây giờ đã thành tổ ong vò vẽ!” Lãnh Duệ giờ vẫn còn chưa hết run. 
Kim Hàn không để ý tới hắn, lạnh lùng nói: “Đối với một tên lén lút nghe trộm, như thế đã là hạ thủ lưu tình rồi.” 
“Gì?!” Tiền Tiểu Phi lúc này mới có phản ứng, “Ngươi nghe lén?” 
“Ai, ai nghe lén chứ!” Lãnh Duệ vội vàng giải thích, “Đó là sư huynh của ta a, ta, ta cần gì phải nghe lén!” 
“Vậy ngươi giải thích hành động vừa rồi như thế nào?” Kim Hàn hỏi lại. 
“Ta… Ta quang minh chính đại nghe!” Lãnh Duệ vẫn một mực chắc chắn như trước. 
“Nga -” Kim Hàn vờ hiểu, lạnh nhạt nói, “Nguyên lai nấp sau thân cây, chỉ lộ ra mỗi một đôi mắt đảo đi đảo lại cũng gọi là quang minh chính đại, tại hạ đúng là được mở rộng tầm mắt rồi.” 
Lãnh Duệ bị Kim Hàn chết nhạo, hai má đỏ bừng, nhưng không biết phải cãi thế nào, đành phải ba sáu kế tẩu vi thượng sách. Chính là chân còn chưa nhấc khỏi 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/kim-tien-bang/1598403/chuong-26.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.