Truyền thuyết là thứ căn cứ vào sự thật.
Cho dù bí mật có bị thời gian chôn giấu, đều sẽ có một ngày bị phơi ra trước ánh sáng.
Nhìn thi cốt bên trong cổ thành, nói vậy người đi tầm bảo ( tìm bảo vật) cũng không ít đi.
Chung quy đều phải chết ở nơi này.
Nếu không phải Vương Liên Hoa *** thông kỳ môn ngũ hành, chính mình làm sao có thể đi tới tận đây?
Thẩm Lãng thở phào nhẹ nhõm, một đường đã đi qua đều trong tình trạng tìm được đường sống trong chỗ chết, cuối cũng cũng không uổng phí công sức.
Thân kinh bị buộc chặc buông lỏng, liền cảm thấy toàn thân hỏa thiêu bỏng rát như bị phỏng, bất giác nhíu mi lại.
Vương Liên Hoa chú ý tới khác thường của hắn, hỏi: “Ngươi làm sao vậy?”
Thẩm Lãng miễn cưỡng cười cười, nói: “Không có việc gì.” Thấy Vương Liên Hoa đột nhiên đưa tay vạch ra y phục hắn, Thẩm Lãng chợt cả kinh, liên tục lui về phía sau: “Vương công tử làm cái gì vậy?”.
Vương Liên Hoa trừng hắn, nói: “Đương nhiên nhìn xem thương thế của ngươi, chẳng lẽ muốn x ngươi a.”.
Thẩm Lãng xấu hổ tới cực điểm, lại không biết làm sao, chỉ có thể nghe theo y, mặc y cởi y phục mình ra.
Vương Liên Hoa cười trêu: “Thẩm đại hiệp còn thẹn thùng hay sao?”
Thẩm Lãng chỉ đơn giản quay đầu đi không để ý y nữa.
Cảm giác ngón tay Vương Liên Hoa xẹt qua bả vai hắn, giống như cố ý, nhẹ cọ xát trước ngực.
Rõ ràng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/kim-tich-tuy/3167692/chuong-21.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.