🔔 Tham gia cộng đồng đọc truyện online trên Telegram:  https://t.me/+_tC4EYqfkw83NTE1
Chương trước
Chương sau

Mộng Khanh chỉ rời khỏi San Francisco, hay đã không còn ở trần gian nữa?



Có điều cô nhanh chóng chắc chắn, nhất định phải là vế sau. Thà để anh ta biết được tin cô ấy đã chết còn hơn, như vậy cũng tiện bắt đầu cuộc sống mới. Nếu không thì cả đời này sẽ canh cánh mãi, không lúc nào thôi tìm kiếm, không lúc nào thôi nhớ mong: bây giờ Mộng Khanh đang ở đâu, có bị đói bị cóng không? Có cơm ăn đủ no không? Có bị người ta ức hiếp không? Thấy vật nhớ người, cả đời này cũng không cách nào hết bệnh.



Hoài Chân hỏi anh ta: Người đâu rồi, có nói mình tên gì không?



Anh chàng kia nhớ lại rồi bảo: Có để lại điện thoại cho bà chủ, hình như nói mình họ Mạnh.



Vậy có lẽ không phải chính người đó, hoặc có lẽ anh ta giấu giếm thân phận tới trước, lại có lẽ không muốn gây ra chuyện lớn, có lẽ vì nghi ngờ lí do thoái thác của Hồng gia.



Thế là Hoài Chân hỏi anh người làm: có thể nhờ bà chủ chuyển lời lại với anh ta, nói chiếc vòng này là do nhân viên trên tàu Thái Bình Dương đem đến được không? Nếu anh ta lại hỏi kỹ nữa thì cứ đáp qua loa mấy câu, nói là một cô gái người Hoa ở trên tàu bị bệnh qua đời, đến bến tàu không ai nhận nên an táng ở khu mộ người Hoa ở San Jose, không lập bia. Còn về nhân viên làm việc trên tàu là ai, thì cứ bảo là người da trắng…



Anh chàng kia bảo, biết rồi biết

Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/kim-son-ho-diep/2033316/chuong-77.html

Chương trước
Chương sau
Nghe truyện Kim Sơn Hồ Điệp
Chương 77: Hẻm cờ bạc (6)
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.