Ceasar ngồi ở vị trí gần cửa sổ, nhìn một gã mặc quân phục màu trắng dìu bà lão chống gậy đi vào khoang máy bay hình vuông, lúc này cửa khoang chính thức khép lại.
Tổng cộng hai hàng ghế ngồi lại chỉ có chưa đến hai mươi hành khách. Hành khách hôm nay rất ít, có lẽ vì có bão sắp đổ bộ vào bờ Tây.
Nữ tiếp viên xuất thân từ y tá bước vào khoang trước khi cửa khép lại, nói, “Mọi người không cần quá lo lắng về cơn bão. Chúng ta sẽ đến Oakland sau hai tiếng ba mươi phút nữa.”
Trước lúc đó, anh đã không uống ít hơn ba chai nước Evian. Chai cuối cùng bị anh xoắn chặt, ném vào khay nôn đặt dưới bàn ăn trong khoang.
Bà cụ ngồi đối diện trông thấy sắc mặt anh thì ân cần hỏi han, “Có muốn mở cửa sổ ra không?”
Anh miễn cưỡng cười lắc đầu, không nói gì.
Trong lúc nói chuyện, nữ tiếp viên cũng đi đến. Trên sàn không trải thảm nên tiếng giày cao gót vang lên rất sắc bén.
“Anh Maewell,” Nữ tiếp viên hàng không kiểm tra họ tên hành khách, chu đáo hỏi thăm, “Anh có gì không thoải mái sao?”
Cô ấy vừa nói vừa giơ tay lên, kéo cửa sổ mở ra. Đây là khoang máy bay gia áp đầu tiên của công ty Boeing, đi nhanh hơn nhiều so với máy bay chở khách của hãng hàng không Pan American thông thường. Thế nên cửa sổ được thiết kế rất nhỏ, gió chỉ có thể đi vào từ một lỗ thông khí
Cơn gió từ độ cao gần hai mươi nghìn feet
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/kim-son-ho-diep/2033291/chuong-89.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.