Đám đông lập tức kêu lên thảng thốt.
Gã hán tử gãy chân trán đẫm mồ hôi nằm lăn lộn dưới đất, rồi thì hôn mê bất tỉnh.
Lão già mảnh khảnh điềm nhiên cười, đi đến gần nói :
- Bằng hữu còn hung hăng nữa chăng?
Hán tử nọ tỉnh lại, thở hào hển, chẳng nói được tiếng nào cả.
Bỗng nghe có tiếng bước chân hối hả, một đại hán vận võ phục xanh lưng giắt trường kiếm lao nhanh tới, giạt mọi người ra tiến vào trong.
Lão già mảnh khảnh cười nhìn đại hán áo xanh nói :
- Tôn giá hẳn là cùng phe với tên này phải không?
Đại hán áo xanh mặt tái ngắt :
- Không sai, ông ấy là tệ thượng!
Lão gì mảnh khảnh cười phá lên :
- Thì ra ngươi hãy còn là thuộc hạ của y?
Đại hán áo xanh nghiêm giọng :
- Tôn giá thấy nực cười lắm sao? Tệ thượng bị thương dưới tay tôn giá chỉ trách tài nghệ kém cỏi, trong vùng quản hạt của tệ thượng tuy có hằng trăm thuộc hạ, song tuyệt đối không báo phục tôn giá là được rồi.
Vừa nói, cúi xuống toan bồng hán tử gãy chân lên.
Nhưng lão già mảnh khảnh buông tiếng cười nhạt :
- Khoan đã!
Đại hán áo xanh ngẩn người :
- Tôn giá có điều chi muốn nói?
Lão già mảnh khảnh cười u ám :
- Chẳng gì để nói cả...
Đoạn trỏ hán tử gãy chân nói tiếp :
- Nhưng không được mang hắn đi!
Đại hán áo xanh biến
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/kim-sa-tuyet-menh-chuong/2148533/chuong-26.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.