Đinh Tiểu Lăng ra chiêu nhanh như chớp, hơn nữa Mạc Can Lão Tà lại quá bất ngờ, những nghe “bịch” một tiếng, Mạc Can Lão Tà lăn ra đất.
Đinh Tiểu Nam giật mình kinh hãi :
- Muội muội sao...
Thì ra Đinh Tiểu Lăng đã điểm vào tử huyệt của Mạc Can Lão Tà!
Đinh Tiểu Lăng nghiêm mặt lạnh lùng :
- Ca ca hãy yên tâm, tiểu muội không giết lầm người đâu!
Đinh Tiểu Nam vô cùng thắc mắc :
- Muội muội có nghe những lời của ông ấy chăng?
Đinh Tiểu Lăng gật đầu :
- Dĩ nhiên đều đã nghe cả. Thú thật ca ca vừa bước chân đến đây là tiểu muội cũng đã có mặt, nhưng chậm một bước, vì lúc ấy hai người đã uống xong chung trà thứ nhất rồi.
- Nhưng chung trà thứ hai đã giải độc rồi kia mà!
- Đã giải độc rồi ư?
Đinh Tiểu Lăng cười vang rồi nói tiếp :
- Khi ca ca vận công chẳng lẽ không thấy có gì khác lạ sao?
Đinh Tiểu Nam ngơ ngẩn :
- Đâu có gì!
Đinh Tiểu Lăng chau mày :
- Ca ca thử vận công lại thử xem!
Đinh Tiểu Nam quét mắt nhìn Bạch Hà Thanh, đoạn y lời thử vận công, chàng bất giác giật mình chau chặt mày.
Bạch Hà Thanh cũng nhắm mắt vận tức, rồi thì nàng bỗng mở bừng mắt ra chiều kinh nghi.
Đinh Tiểu Lăng cười nhạt :
- Thế nào?
Đinh Tiểu Nam cười nhăn nhúm :
- Ở nơi Tam Tiêu dường như có cảm giác hơi tê tê!
Đinh Tiểu Lăng cười gằn :
- Vậy là đủ rồi... cảm giác tê tê ấy sau một giờ sẽ có thể làm cho hai người mất mạng.
Đinh Tiểu Nam chau mày :
- Cái gì mà lạ vậy?
Đinh Tiểu Lăng hất hàm về phía Mạc Can Lão Tà :
- Tiểu muội chỉ điểm vào tử huyệt của lão ta, song ít ra cũng còn sống được một giờ, ca ca sao không trực tiếp hỏi thử xem?
Đinh Tiểu Nam khẽ gật đầu, quay sang Mạc Can Lão Tà quát :
- Bây giờ lão chịu nói thật chưa?
Mạc Can Lão Tà mặt mày trắng bệnh, toàn thân run rẩy, cắn răng nói :
- Lệnh muội đã biết hết tất cả rồi, hà tất còn hỏi lão phu nữa!
Đinh Tiểu Nam quay sang Đinh Tiểu Lăng :
- Muội muội nói mau đi!
Đinh Tiểu Lăng nghiến răng :
- Tiểu muội nhất định bắt lão ma này phải chính miệng nói ra.
Đoạn bước đến trớc mặt Mạc Can Lão Tà nói tiếp :
- Mặc dù bổn cô nương đã điểm vào tử huyệt của lão, nhưng chí ít vẫn còn có thể kéo dài mạng sống của lão thêm một giờ nữa, trong một giờ này bổn cô nương có thể làm cho lão đau đớn chưa từng có trong suốt cuộc đời của lão.
Mạc Can Lão Tà bướng bỉnh :
- Cùng lắm là chết, lão phu còn sợ gì cô nương nữa?
- Lão có biết bổn cô nương định dùng phương pháp gì để sửa trị lão hay không?
Mạc Can Lão Tà vẫn ngậm miêng làm thinh.
Đinh Tiểu Lăng cười :
- Các phương pháp trảm kinh tiệt mạch hay phân cân tỏa cốt thông thường có lẽ không dọa được lão, nhưng cái mà bổn cô nương sử dụng đó là Ly Hỏa Dung Cốt công, chẳng hay lão có thể chịu đựng nổi trong một giờ chăng?
Trên trán Mạc Can Lão Tà tức thì vã mồ hồi lạnh.
Đinh Tiểu Lăng lại cười nói tiếp :
- Giờ thì lão chịu nói rồi chứ?
Mạc Can Lão Tà thở dài :
- Nhưng lão phu có một điều kiện!
- Điều kiện gì?
- Hãy cho lão phu được chết nhanh chóng!
Đinh Tiểu Lăng gật đầu :
- Được, bổn cô nương bằng lòng!
Mach Can lão tà thở ra một hơi dài :
- Lão phu cả đời dùng kế, không ngờ lúc sắp chết lại bị gậy ông đập lưng ông.
Đinh Tiểu Nam nóng ruột quát :
- Nhưng điều lão đã nói vừa rồi đều là giả dối phải không?
- Nhưng điều lão đã nói quả là đúng sự thật, nhưng bên trong hãy còn một nguyên nhân quan trọng khác lão ta chưa nói ra...
Đoạn quay sang Mạc Can Lão Tà quát :
- Lão đã yêu cầu được chết nhanh chóng, mong rằng lão cũng nên nhanh chóng mà nói ra sự thật.
Mạc Can Lão Tà thở dài :
- Thôi được... Thiên Huyền đạo trưởng chính là em thân sinh của lão phu!
Đinh Tiểu Nam sững sờ :
- Ồ...
Đoạn nghiến răng nói tiếp :
- Ra vậy!... Vậy thì kẻ tung tin thất thiệt chính là lão?
Mạc Can Lão Tà vội nói :
- Không, lão phu tuyệt đối không hề làm việc ấy!
Đinh Tiểu Lăng gằn giọng :
- Tuy lão không gây ra việc ấy, nhưng lão cũng có dính líu vào, nghiêm túc mà nói, cũng chẳng khác nào chính lão đã gây ra.
Mạc Can Lão Tà ré lên :
- Oan cho lão phu quá...
Đinh Tiểu Lăng gay gắt :
- Vì lão đã không phủ nhận, nếu như lão phủ nhận thì Hải Nội thất ma có lẽ cũng không tìm đến Bạch Vân sơn trang.
Mạc Can Lão Tà cố phân bua :
- Đó là vi lúc ấy lão phu chưa biết, mãi đến khi hay được thì Bạch Vân sơn trang đã bị thảm sát, dù lão phu muốn phủ nhận thì cũng chẳng còn kịp nữa rồi!
Đinh Tiểu Lăng cười khảy :
- Nếu là việc khác thì còn có thể tin được, còn như bảo trước đó lão không hay biết thì thật là lão toét, bởi xưa nay lão có sở trường về tin tức linh thông, vì sao đối với việc của mình mà lại không hay biết?
Mạc Can Lão Tà cắn răng :
- Đằng nào lão phu có nói gì thêm nữa cũng bằng thừa, mong rằng Đinh cô nương đừng nuốt lời, hãy cho lão phu một cái chết nhanh chóng.
Đinh Tiểu Lăng quay sang Đinh Tiểu Nam nói :
- Ca ca thấy sao?
Đinh Tiểu Nam thoáng đỏ mặt :
- Nếu vậy thì giết quách lão ta cho rồi!
Ngưng giây lát lại nói :
- Nhưng ca ca với Bạch cô nương đây...
Đinh Tiểu Lăng tiếp lời :
- Đó chính là nguyên nhân tiểu muội hỏi ca ca... cái mà lão ta sử dụng Truy Hồn Hôi Mông (rắn hổ mang) tán, một chất tuyệt độc không có thuốc giải.
Đinh Tiểu Nam kinh hãi :
- Sao? Không có thuốc giải ư?
Bạch Hà Thanh cũng mặt mày tái ngắt.
Đinh Tiểu Lăng gật đầu :
- Quả đúng là không có thuốc giải, không tin hãy hỏi thử Mạc Can Lão Tà xem!
Đinh Tiểu Nam nghiến răng trèo trẹo, chộp ngực Mạc Can Lão Tà quát :
- Có thật như vậy chăng?
Mạc Can Lão Tà thiểu não :
- Con người sớm muộn gì cũng phải chết, lão phu đã trót sử dụng thì cũng đành chịu, Đinh thiếu hiệp cũng đành chờ chết thôi.
Đinh Tiểu Nam nói rít qua kẽ răng :
- Lão ma độc ác thật, hôm nay lão đừng hòng chết một cách nhẹ nhàng...
Đoạn quay sang Đinh Tiểu Lăng nói tiếp :
- Muội muội hãy sử dụng Ly Hóa Dung Cốt thần công đi!
Đinh Tiểu Lăng lắc đầu :
- Vừa rồi tiểu muội đã hứa với lão ta, chỉ cần lão ta nói thật thì sẽ cho lão ta một cái chết nhanh chóng, giờ đâu thể nuốt lời... có điều...
Đinh Tiểu Nam thở dài :
- Muội muội nói đúng... hãy giết chết lão ta đi thôi!
Đinh Tiểu Lăng khẽ gật đầu tuốt kiếm ra phạt ngang.
Những thấy ánh kiếm lấp loáng, đầu của Mạc Can Lão Tà đã lìa khỏi cổ.
Đinh Tiểu Nam thở phào, rướm nước mắt nói :
- Muội muội...
- Ca ca...
Đinh Tiểu Nam nghiêm nghị :
- Huyết thù nhà đã báo xong một nửa còn lại Tứ ma kia...
Buông tiếng thở dài xót xa rồi nói tiếp :
- Chỉ còn nhờ vào muội muội thôi!
Đinh Tiểu Lăng gật đầu :
- Tiểu muội tin là mình có thể ứng phó nổi, ca ca hãy yên tâm!
Đinh Tiểu Nam cười héo hắt :
- Ngoài ra còn có mấy việc nhỏ... định nhờ muội muội lo liệu giùm.
- Ca ca nói đi!
Đinh Tiểu Nam lưỡng lự một hồi, đoạn nói :
- Điều thứ nhất là sau khi nào rỗi muội muội hãy đến núi Vô Lượng một chuyến để tìm Độc Cô Khách Độc Cô Vân tiền bối.
- Tìm gặp ông ấy rồi còn làm gì nữa?
- Chỉ cần báo cho ông ấy ca ca đã chết là xong!
- Được rồi, còn gì nữa?
- Điều tiếp theo là Liễu Tâm Mỹ cô nương... nàng...
Đinh Tiểu Lăng nôn nóng giục :
- Nàng như thế nào?
Đinh Tiểu Nam khẽ thở dài :
- Nàng và ca ca đã hứa hôn với nhau!
Đinh Tiểu Lăng cười :
- Vậy là tẩu tẩu tương lai của tiểu muội?
Vừa nói vừa liếc nhanh về phía Bạch Hà Thanh.
Bạch Hà Thanh cúi gằm mặt làm thinh.
Đinh Tiểu Nam xót xa :
- Hãy báo cho nàng biết tin ca ca đã chết, và bảo nàng đừng nghĩ gì đến ca ca nữa, hãy tìm người khác mà trao duyên gởi phận.
Đinh Tiểu Lăng gật đầu :
- Được rồi, còn gì nữa không?
Đinh Tiểu Nam lắc đầu :
- Hết rồi! Tiếp nữa là... Bạch cô nương đây.
Bạch Hà Thanh cười đau xót :
- Tiểu muội... không có di ngôn gì cả, chết là hết, chẳng có gì phải vướng bận!
Đinh Tiểu Lăng trầm ngâm :
- Ở đây có hai loại thuốc có thể làm cho người chết không cảm thấy đau đớn...
Vừa nói, từ trong lòng lấy hai hoàn thuốc đưa ra, nói tiếp :
- Ca ca có cần uống chăng?
Đinh Tiểu Lăng cười gượng :
- Thôi cũng được!
Đoạn đưa tay nhận lấy một hoàn, bỏ vào miệng nuốt chửng.
Bạch Hà Thanh thoáng do dự, đoạn cũng nhận lấy một hoàn nuốt vào.
Đinh Tiểu Lăng khúc khích cười :
- Vậy xong, chúng ta đi thôi!
Đinh Tiểu Nam bỗng nói :
- Trong am còn một tên đệ tử của Mạc Can Lão Tà, e sau này sẽ gây rắc rối cho muội muội...
Đinh Tiểu Lăng cười tiếp lời :
- Y đã đi trước sư phụ y một bước rồi!
Đinh Tiểu Nam trố mắt :
- Muội muội đã giết y rồi ư?
- Tiểu muội hành sự không thích dây dưa nên đã thanh toán y trước rồi!
Đinh Tiểu Nam thở dài :
- Thôi cũng được, muội muội hãy đi trước đi!
Đinh Tiểu Lăng cười :
- Còn ca ca thì sao?
Đinh Tiểu Nam bùi ngùi :
- Chôn thây đâu cần phải chọn chỗ, ca ca chết tại đây là xong!
Đinh Tiểu Lăng bỗng chộp vai chàng cười phá lên :
- Ca ca sao khờ quá vậy?
Đinh Tiểu Nam chửng hửng :
- Muội muội nói vậy nghĩa là sao?
- Cả gia đình ta cả thảy đều tử nạn nay chỉ còn lại hai anh em ta nương tựa nhau mà sống, nếu ca ca quả thực bị trúng độc sắp chết, tiểu muội còn có thể bình thản như vậy được sao?
Đinh Tiểu Nam kinh ngạc :
- Ý muội muội muốn nói là hoàn thuốc kia...
Đinh Tiểu Lăng nghiêm chỉnh :
- Gia sư có trao cho tiểu muôi ba hoàn Linh Chi Tiên Đơn có thể giải trừ mọi kịch độc, ca ca đã uống vào dĩ nhiên là vô sự rồi...
Đoạn mỉm cười nói tiếp :
- Ca ca hãy thử vận công một lần nữa xem còn có gì khác lạ nữa không!
Đinh Tiểu Nam y lời thử vận công, chỉ thấy toàn thân thư thái, không còn cảm giác chân lực bị ách tắc nữa.
Bạch Hà Thanh bỗng hướng về Đinh Tiểu Lăng quỳ sụp xuống :
- Tiểu nữ xin khấu tạ ơn cứu mạng!
Đinh Tiểu Lăng luống cuống :
- Sao lại làm như vậy? Tiểu muội làm sao gánh vác nổi... Tẩu tẩu hãy đứng dậy đi?
Đinh Tiểu Lăng gọi Bạch Hà Thanh bằng tẩu tẩu, khiến cho cả hai Đinh Tiểu Nam và Bạch Hà Thanh thảy đều đỏ mặt tía tai.
Bạch Hà Thanh bẽn lẽn đứng lên nói :
- Đinh thiếu hiệp là người đã có đính thê thất, Đinh cô nương nói vậy...
Đinh Tiểu Lăng hai tay vung vẩy :
- Ca ca tôi tuy đã đính thê thất, song thuở bé có bói toán, số mệnh ca ca là một người phong lưu, rất có thể có những mười cô vợ đấy!
Đinh Tiểu Nam bối rối :
- Muội muội không được nói bậy!
Đinh Tiểu Lăng cười phá lên :
- Ca ca dám đánh cuộc với tiểu muội không? Tiểu muội dám chắc ca ca không chỉ có một vị tẩu tẩu, e rằng Lộ cô nương cũng có phần nữa đấy!
Đinh Tiểu Nam đanh mặt :
- Muội muội nói gì kỳ cục vậy, bộ điên rồi hả?
Đinh Tiểu Lăng cười xòa :
- Thôi không nói nữa không nói nữa, nhưng ca ca đừng làm cho Bạch cô nương đau lòng đấy... Nghe đâu Bạch cô nương số phận cũng bi đát lắm, chúng ta nên liên kết lại với nhau...
Bạch Hà Thanh cười gượng :
- Tôi... tôi xin cáo từ đây!
Đinh Tiểu Lăng chau mày :
- Bạch cô nương định đi đâu vậy?
Bạch Hà Thanh cười héo hắt :
- Đi đâu tôi cũng không biết, nhưng cõi đời mênh mông hẳn là có chốn dung thân, hơn nữa tôi còn phải đi tìm phụ thân!
Đinh Tiểu Lăng mỉm cười :
- Chúng ta cùng nhau đi tìm không hơn sao?
Bạch Hà Thanh ấp úng :
- Nhưng... chúng ta đi chung nhau bất tiện lắm, nếu bị Liễu cô nương biết được rất có thể sẽ tức giận, tôi...
Đinh Tiểu Lăng phì cười :
- Bây giờ tôi có thể hỏi cô nương một câu được chăng?
Bạch Hà Thanh vội nói :
- Dĩ nhiên là được, xin Đinh cô nương cứ hỏi:
Đinh Tiểu Lăng cười khúc khích :
- Bạch cô nương phải nói thật lòng mình, nếu không tôi sẽ bỏ mặc... Bạch cô nương có bằng lòng làm vợ ca ca tôi hay không?
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải. Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]