Chương trước
Chương sau
Kim Xà phu nhân hoảng kinh :

- Ngươi... làm sao thế này?

Đinh Tiểu Nam nghiến răng :

- Tại hạ không thể uống thuốc ấy được!

- Đồ nhi nói vậy nghĩa là sao?

Đinh Tiểu Nam sầm mặt :

- Trong võ công do Độc Cô tiền bối truyền cho một chiêu cầm nã lợi hại nhất, chẳng hay phu nhân có tránh được hay không?

Kim Xà phu nhân luống cuống :

- Đồ nhi, vậy nghĩa là sao?

Đinh Tiểu Nam cười khẩy :

- Hiện giờ đừng đề cập đến vấn đề khác, chỉ hỏi phu nhân có đủ bản lĩnh tránh được chiêu ấy hay không?

Kim Xà phu nhân đã nhận thấy không ổn, vội cấp tốc thoái lui, song đã chậm mất một bước, chỉ cảm thấy cánh tay phải tê dại, uyển mạch đã bị năm đầu ngón tay của Đinh Tiểu Nam nắm giữ.

Kim Xà phu nhân không thể ngờ được lại xảy ra biến cố như vậy, đồng thời, chiêu thức ấy quá nhanh và lạ lùng, chưa kịp trông rõ đã bị đối phương kiềm chế.

Điều Khiến bà ta lấy làm lạ nhất là tại sao Đinh Tiểu Nam lại có thể tỉnh táo trở lại được.

Thông thường, người bị trúng phải Kim Xà thần công trước, rồi sau đó lại uống vào thuốc làm mất trí nhớ, suốt cả đời chẳng thể tỉnh táo lại được, riêng Đinh Tiểu Nam vì sao lại khác với mọi người?

Kim Xà phu nhân lẩm bẩm :

- Đinh Tiểu Nam, ngươi làm sao vậy?

Đinh Tiểu Nam nghiến răng :

- Lẽ ra thì phu nhân phải biết.

Kim Xà phu nhân thở dài :

- Nếu ta biết thì còn hỏi người làm gì?

Đinh Tiểu Nam căm hờn :

- Phu nhân đã thi dụng Kim Xà thần công và còn cho Đinh mỗ uống vào thuốc mất trí nhớ nữa phải không?

Kim Xà phu nhân gật đầu :

- Đến nước này thì ta cũng chẳng cần phải phủ nhận!

- Nhưng đáng tiếc là phu nhân còn quên mất một điều, đó là không nên để cho Phấn Diện Kim Cang đối mặt với Đinh mỗ, bởi y là kẻ thù bất cộng đới thiên của Đinh mỗ, chính vì vậy mà khiến cho Đinh mỗ khôi phục lại trí nhớ!

Kim Xà phu nhân thở dài :

- Không sai, ta đã quên mất điều ấy chỉ một phút sai lầm thiếu sót mà ta phải chịu thua cuộc... Giờ thì ngươi định giải quyết thế nào về lão thân?

- Xét về hành vi của phu nhân lẽ ra phải nhận lấy cái chết, song vì lời dặn dò của Độc Cô tiền bối, Đinh mỗ chỉ phế bỏ võ công thôi!

Vừa dứt lời, ngũ chỉ vừa điểm vỗ liên tiếp vào xuống sống của Kim Xà phu nhân.

Kim Xà phu nhân hét vang :

- Tên tặc tử quả là độc ác!

Đinh Tiểu Nam rướn thẳng người, lớn tiếng nói :

- Người của Kim Xà cung nghe đây, bây giờ mau khiêng phu nhân của các ngươi đi, an cư trong Kim Xà cung, vĩnh viễn không được có ý đồ tranh bá võ lâm Trung Nguyên.

Không cần biết đến tình hình trong cốc, phi thân phóng ra ngoài.

Tại cửa cốc, Đinh Tiểu Nam chạm mặt với Đại Nguyên thiền sư.

Đại Nguyên thiền sư niệm vang Phật hiệu :

- A Di Đà Phật! Xin chào Đinh thiếu hiệp!

Đinh Tiểu Nam vòng tay nói :

- Lão thiền sư, bây giờ còn định dùng Kim Cương đại trận hãm tại hạ nữa chăng?

Đại Nguyên thiền sư vội nói :

- Hiểu lầm, hiểu lầm! Đinh thiếu hiệp...

Đinh Tiểu Nam cười rộ :

- Nếu là hiểu lầm thì thôi, tại hạ không có nhiều thì giờ, xin cáo biệt!

Mặc cho Đại Nguyên thiền sư kêu gọi cách nào, Đinh Tiểu Nam cũng không ngó ngàng đến, phi thân lao thẳng đi.

Đột nhiên, chỉ nghe tiếng gọi :

- Ca ca...

Đinh Tiểu Nam mừng rỡ, định thần nhìn kỹ, chỉ thấy Đinh Tiểu Lăng với Lộ Văn Lan cùng lao tới.

Đinh Tiểu Lăng xúc động :

- Sao ca ca lại ở đây? Còn Kim Xà phu nhân đâu?

Đinh Tiểu Nam bèn tường thuật lại hết mọi sự. Đinh Tiểu Lăng và Lộ Văn Lan cũng kể rõ hết những việc của mình, khi kể đến lúc Hải Nội thất ma thảy đều bị tập diệt, đại thù được báo xong, bất giác ba người đều rơi lệ.

Lúc ba người còn đang kể lể bỗng nghe một tiếng cười sang sảng vang lên :

- Tiểu Lăng...

Rồi thì một con chim điêu khổng lồ từ trên không sà xuống, trên lưng chính là Thiên Sơn lão nhân và Bạch Hà Thanh.

Đinh Tiểu Lăng hớn hở gọi :

- Sư phụ...

Lại quay sang Bạch Hà Thanh:

Tẩu tẩu, hãy xem ai đây này?

Bạch Hà Thanh sớm đã trông thấy Đinh Tiểu Nam, nhưng khi nghe Đinh Tiểu Lăng nói thế, bất giác đỏ bừng mặt, đồng thời Đinh Tiểu Nam cũng không khỏi đỏ mặt cúi đầu xuống thấp.

Lộ Văn Lan đứng cạnh cũng thấy thẹn thùng đến bối rối.

Chỉ riêng Đinh Tiểu Lăng thì ra chiều khoái trá, lớn tiếng nói :

- Sư phụ, Độc Cô Khách không đến sao?

Thiên Sơn lão nhân cười :

- Có đến chứ?

Đinh Tiểu Lăng ngẩn người :

- Có đến! Thế ở đâu?

- Thì có đến, nhưng lại bỏ đi rồi!

Đinh Tiểu Lăng ngơ ngác :

- Vì sao vậy?

Thiên Sơn lão nhân thở dài :

- Mục đích của ông ấy đến đây là để cứu Đinh Tiểu Nam, nhưng khi nãy đã trông thấy mọi sự xảy ra trong sơn cốc, nhận thấy không còn gì để làm nữa, nên ông ấy lại bỏ đi!

Đinh Tiểu Lăng chau mày :

- Người này lạ thật, đã vượt hàng vạn dặm đến đây, vì sao lại bỏ đi như thế này nhỉ?

Đinh Tiểu Nam bỗng lên tiếng :

- Nguyên nhân chỉ có mỗi mình tiểu huynh biết thôi.

Đinh Tiểu Lăng hấp tấp hỏi :

- Nguyên nhân như thế nào?

- Lão nhân gia ấy đã thề là không bao giờ gặp Kim Xà phu nhân, có lẽ ông ấy vẫn giữ đúng lời thề...

Quay sang Bạch Hà Thanh nói tiếp :

- Độc Cô tiền bối khi bỏ đi có nói gì chăng?

Bạch Hà Thanh cúi gằm mặt :

- Không nói gì cả!

- Ngu ca đã phế bỏ võ công của Kim Xà phu nhân, chả lẽ lão tiền bối ấy không có ý kiến gì cả ư?

Bạch Hà Thành như sực nhớ ra :

- À, phải rồi, ông ấy rất lấy làm hài lòng về cách giải quyết của sư huynh!

Đinh Tiểu Nam thở dài :

- Rất tiếc là không gặp được lão nhân gia ấy, chẳng rõ lão nhân gia ấy đã đi đâu nhỉ?

Bạch Hà Thanh nói :

- Lão nhân gia ấy lại quay về núi Vô Lượng!

Bỗng nhiên, chỉ thấy một đoàn người sải bước chạy tới.

Định thần nhìn kỹ, thì ra một trong số có Đại Nguyên thiền sư, Lục lâm Minh chủ Đại Lực Ôn Thần Quách Bá Thiên, cùng với rất nhiều tăng đạo, hẳn là quần hùng trong các môn phái.

Quách Bá Thiên hối hả chạy tới, hướng về Đinh Tiểu Nam xúc động nói :

- Huynh đệ, thật làm cho lão ca ca này lo chết đi được!

Đinh Tiểu Nam tươi cười :

- Kính chào đại ca!

Quách Bá Thiên hấp tấp nói :

- Huynh đệ, đại ca có một điều này, dứt khoát huynh đệ không được từ chối!

Đinh Tiểu Nam ngạc nhiên :

- Điều gì vậy đại ca?

Quách Bá Thiên liền nói :

- Quần hùng đã nhất quyết bầu huynh đệ làm Minh chủ Võ lâm, huynh đệ...

Không chờ Quách Bá Thiên nói dứt, Đinh Tiểu Nam vội xua tay lia lịa :

- Không được đâu, tiểu đệ đâu thể gánh vác nổi trọng nhiệm ấy!

Quần hùng do Đại Nguyên thiền sư đứng đầu đồng thanh lớn tiếng nói :

- Đinh thiếu hiệp giữ chức Minh chủ Võ lâm là xứng đáng nhất!

Đinh Tiểu Nam vẫn xua tay :

- Không được, không được đâu...

Thiên Sơn lão nhân cười hề hề :

- Đinh thiếu hiệp đã thụ truyền hết toàn bộ tuyệt học của Độc Cô Khách, giữ chức Minh chủ Võ lâm có thể khiến cho thiên hạ thái bình, đó là phước cho võ lâm giang hồ.

Đinh Tiểu Nam không thể từ chối được, đành nói :

- Dẫu vãn bối có chập thuận thì vào lúc này cũng chưa thể được.

Thiên Sơn lão nhân ngạc nhiên :

- Vì sao?

- Uống nước nhớ nguồn, ít ra vãn bối cũng phải đến núi Vô Lượng một chuyến để viếng thăm Độc Cô tiền bối!

Thiên Sơn lão nhân cười :

- Có lẽ thiếu hiệp không phải là đi viếng thăm ông ấy, mà là để xin ý kiến về vấn đề giữ chức Minh chủ Võ lâm...

Đinh Tiểu Nam nhẹ gật đầu :

- Võ công của vãn bối là do lão nhân gia ấy truyền thụ, xin ý kiến là phải lẽ thôi!

Thiên Sơn lão nhân vui vẻ :

- Vì để biểu hiện lòng thành, có lẽ thiếu hiệp không cưỡi con ngọc điêu của lão phu!

Đinh Tiểu Nam vội nói :

- Đó là dĩ nhiên, vãn bối xin phép được đi ngay!

Đinh Tiểu Lăng bỗng lên tiếng :

- Ca ca, nếu như Độc Cô tiền bối bằng lòng ca ca làm Minh chủ Võ lâm, vậy ca ca đặt Tổng minh ở đâu?

Đinh Tiểu Nam ngẫm nghĩ :

- Tất nhiên là ở Thái Hành sơn!

- Bất luận ông ấy có bằng lòng hay không, hẳn ca ca cũng phải trở về nhà chứ?

- Lẽ dĩ nhiên!

Đinh Tiểu Lăng cười :

- Nếu ca ca không sợ cực nhọc thì cứ đi, mọi người sẽ chờ ca ca tại nhà!

Thế là Đinh Tiểu Nam lẳng lặng ra đi.

Trông theo bóng dáng của Đinh Tiểu Nam, Đinh Tiểu Lăng nói với Thiên Sơn lão nhân :

- Theo sư phụ thì Độc Cô Khách có bằng lòng để ca ca con làm Minh chủ Võ lâm chăng?

Thiên Sơn lão nhân cười :

- Chẳng có vấn đề gì đâu!

Đinh Tiểu Lăng vui mừng :

- Vậy chúng ta lên đường đến Thái Hành sơn... À phải rồi, còn phải làm phiền Quách đại ca thêm lần nữa, nhưng đại ca có thể cưỡi con ngọc điêu của gia sư mà đi!

Quách Bá Thiên vội nói :

- Việc gì vậy Đinh cô nương?

- Nhờ đại ca hãy đến Hàn Nguyệt cung trên núi Long Thủ một chuyến, đón Liễu Tâm Mỹ cô nương đến Thái Hành sơn, nàng ấy cũng là tẩu tẩu của tiểu muội đấy!

Bạch Hà Thanh và Lộ Văn Lan nghe Đinh Tiểu Lăng nói thế, không khỏi thẹn đỏ mặt cúi xuống đất.

* * * * *

Ba tháng sau vào buổi hoàng hôn, Đinh Tiểu Nam người lấm bụi đường bước lên Thái Hành sơn, chàng lập tức ngẩn người, thì ra Bạch Vân sơn trang chẳng những đã hoàn toàn đổi mới mà còn rộng rãi và khang trang hơn trước, chẳng khác nào nhà cửa của bậc vương hầu.

Đinh Tiểu Nam chưa kịp đi đến trước cửa trang, bỗng thấy một bóng người lao ra, thì ra là Đinh Tiểu Lăng, nàng lớn tiếng gọi :

- Ca ca...

Đinh Tiểu Nam cũng xúc động kêu lên :

- Muội muội!

Đinh Tiểu Lăng hấp tấp hỏi :

- Độc Cô tiền bối có bằng lòng không?

Đinh Tiểu Nam khẽ gật đầu :

- Bằng lòng!

Vừa dứt tiếng, bỗng nghe tiếng reo mừng vang dậy, cùng hô “Minh chủ Võ lâm vạn tuế”, thì ra toàn thể quần hùng hết thảy đều quy tụ về đây.

Đinh Tiểu Lăng nắm tay Đinh Tiểu Nam nói :

- Hãy tạm gác qua vụ Minh chủ lại đã, hôm nay là ngày hoàng đạo, ba vị tân tẩu tẩu đang chờ ca ca cử hành hôn lễ kia kìa!

Chẳng cần biết ý kiến của Đinh Tiểu Nam, Đinh Tiểu Lăng kéo chàng đi vào.

Tất cả quần hùng lại cất tiếng hoan hô ầm ĩ!

Thế là, một giai thoại võ lâm đã được lưu truyền.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.