Ngụy vương đến Từ phủ cầu hôn gặp phải nỗi khổ bị cự tuyệt, bất đắc dĩ đành giao đồ vật của người trong lòng cho người khác, ai ngờ em vợ này lại không biết điều như vậy. Trong lòng Lý Vân Tễ tràn đầy mong mỏi, Viên Viên nhìn thấy quạt đương nhiên sẽ biết được thân phận thật sự của hắn. 
Nhưng mà hắn bất an đợi hai ngày, từ đầu đến cuối không hề có chút tin tức gì truyền đến, đành phải mặt dày trở lại đại môn Từ gia. 
Hôm nay các lão gia không ở nhà, Viện quân Từ thị nghênh đón Ngụy vương vào trong uống tách trà nóng. Mới vừa ngồi xuống chẳng bao lâu, người hầu của Vương gia đã mở miệng, “Vương gia muốn gặp Ngụy vương phi tương lai, không biết có tiện chăng?” Thánh chỉ đã ban, chỉ cần Hoàng thượng chưa thu hồi mệnh lệnh thì Từ Bảo Chương vẫn là Vương phi chưa xuất giá của Lý Vân Tễ, gọi vậy cũng không sai. 
Thẩm Kính Đình có chút khó khăn, suy nghĩ một chút vẫn gọi hạ nhân đến, “Đi mời Đại thiếu gia lại đây.” 
Chờ không lâu lắm, hạ nhân kia đã trở lại, do dự mở miệng, “Đại thiếu gia nói… không muốn gặp khách.” 
Nghe vậy gương mặt Thẩm Kính Đình liền tỏ vẻ hiểu rõ, còn thần sắc Ngụy vương lại hơi run lên, trong mắt ngập tràn vẻ không dám tin. 
“Tiểu nhi cố chấp, không biết lễ nghi, mong Vương gia tha thứ.” Vốn Viên Viên đã không vui với hôn sự này, Thẩm Kính Đình nhìn nhi tử khóc hai ngày, vẻ mặt đối với kẻ đầu xỏ Ngụy vương đương nhiên cũng không hề dễ 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/kim-phong-ngoc-lo/1216354/chuong-17.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.