Cho hắn cái gì tốt? Câu hỏi ấy khiến Sương Lan Nhi ngẩn người.
Bầu không khí trong nhà lao vẫn đều đặn vang lên tiếng hít thở. Ngọn nến cháy tạo nên những tiếng tách tách, ánh nến chiếu lên bóng dáng cao gầy của hắn, bóng người in trên mặt đất, in trên tường, cái bóng mang theo những đường biên như lưỡi răng cưa, cảm thấy có chút quỷ dị.
Hồi lâu, Sương Lan Nhi cắn môi nói: “Ta nghe nói quan phủ doãn thành Thượng Dương công chính thanh liêm, không sợ cường quyền, lấy việc đưa dân chúng thoát khỏi nghèo khổ làm nhiệm vụ hàng đầu của mình. Không nghĩ đến làm việc… cũng cần có đi có lại như thế.”
Long Đằng nuốt xuống, hầu kết nhẹ nhàng chuyển động, hắn từng bước dài đi đến trước mặt nàng, cúi người xuống.
Sương Lan Nhi bị hắn bức phải lùi ra sau đến lúc lưng đã chạm tường, khuôn mặt tuấn mỹ phóng đại trước mắt, ngay cả đôi môi bạc lạnh lẽo của hắn cũng tiến gần trong gang tấc, nàng sợ đến không dám hô hấp.
Long Đằng vừa lòng nhìn biểu tình hoảng sợ của nàng, ý nghĩa trong lời nói có chút khinh thường “ Ngươi đó, chẳng qua là quá đơn thuần chỉ nghe mấy lời đồn đại, quyền lực chí cao vô thượng vốn là một tòa kiến trúc được bồi lên từ vàng bạc. Cái gọi là công chính thanh liêm, thanh danh tốt đẹp cũng có thể dùng tiền để mua. Cô nương, nếu cô cho rằng ta làm mà không cầu báo đáp vậy coi như là sai lầm lớn, thật sự sai lầm rồi.”
“Phải không?”
Sương Lan Nhi nhẹ nhàng lên tiếng,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/kim-phi-tich-bi/90183/chuong-13.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.