Một đêm khi mà Sương Lan Nhi tỉnh lại, cái nóng như thiêu đốt của mùa hè đã được một trận mưa lớn xối xuống làm dịu bớt, tiếng mưa rơi độp độp, đánh vào vạn vạn cỏ cây hoa lá, một mùi hương trong trẻo mát lạnh tràn ngập gian phòng.
Nàng mở to hai mắt, kinh ngạc nhìn rèm trướng tuyệt luân tinh xảo trước mắt, một ngón tay cũng không buồn động đậy.
Không lâu sau, một tiểu nha hoàn phát hiện ra nàng đã tỉnh, vừa hoảng sợ vừa vui mừng hô lớn: “Lan phu nhân tỉnh rồi, Lan phu nhân tỉnh rồi!”
Lan phu nhân?
Nàng nhẹ nhàng thở dài một hơi, lại chậm rãi khẽ nhắm mắt lại.
--- ------ ------ --------
Sáng hôm sau trời vẫn mưa.
Ánh sáng âm u xuyên qua nhưng khe hở cửa sổ chiếu vào chiếc gương đồng mà trong gương là dung mạo tái nhợt của một nữ tử. Hôn mê hơn 10 ngày, gương mặt của Sương Lan Nhi đã hết sưng, khôi phục lại dung mạo như trước đây, chỉ là trên trán lưu lại một vết sẹo sau cái lần mà Quế ma ma nện vào đầu nàng. Bất quá, vết sẹo này đã kết vảy, mọc lên lớp da non hồng nhạt, mấy ngày nữa chắc chắn sẽ không lưu lại bất cứ dấu vết gì.
Sương Lan Nhi theo nghề y đã nhiều năm, cũng không khỏi kinh ngạc mà khâm phục thuốc trị thương ở vương phủ này thật sự là kỳ diệu, nếu thay bằng thuốc trị liệu dân gian thì ít cũng phải một tháng mới có thể hết sưng.
Lúc này, “nàng” ở trong gương đang xa xăm nhìn nàng, nàng cũng nhìn “nàng”. Hai bên nhìn nhau
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/kim-phi-tich-bi/90175/chuong-5.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.