Giờ khắc này, Sương Lan Nhi nắm chắc kim khâu ở trong tay, lặng lẽ nhắm ngay tử huyệt của chính mình.
Nếu hôm nay không sai chính là ngày nàng phải chết còn không bằng chính mình kết thúc sinh mệnh, thả người nhảy xuống vách núi. Chỉ mong sông lớn đem nàng trôi về phía đông, mang nàng tới nơi mà nàng muốn đến.
Con báo nhảy lên, móng vuốt bay về hướng nàng. Nàng khẩn trương chờ đợi, thế nhưng tiếng rú điên cuồng của con báo lại biến thành tiếng rống đau đớn như bị xé rách thành từng mảnh nhỏ.
Ánh trăng phá tầng mây hé ra.
Nương theo ánh trăng, nàng như nhìn thấy ngân quang giống như linh xà bay múa, như từng dải tơ quấn lên thân mình con báo, chuôi kiếm cắm phía trên người nó, bảo thạch lấp lánh dưới ánh trăng chiết xạ lại thứ ánh sáng u ám màu lam đầy huyền diệu.
Ngay sau đó, yết hầu của con báo bị cắt đứt, máu theo đó tuôn ra, giống như một màn mưa máu găng đầy trời.
Con báo vẫn còn chút sức giãy dụa, móng vuốt vô lực vuốt qua người nàng, xé rách xiêm y ở trước ngực.
Cánh tay nàng mềm nhũn, kim khâu nắm chặt trong tay rơi xuống, mất hút trong dám cỏ dại, không thấy đâu nữa. Dường như màu của con báo bắn lên trước ngực nàng, bắn lên hai gò má, cảm giác máu vẫn còn nóng hầm hập, cảm giác dính dính.
Sau sự kinh sợ trước sự nguy hiểm vừa rồi, lúc này nàng mới nhìn rõ người cứu nàng chính là nam tử đi cùng thuyền lúc trước.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/kim-phi-tich-bi/2175672/chuong-20.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.