Lễ Trung thu ngày hôm đó.
Thống lĩnh Vương phủ thu được một phong thư nặc danh, phong thư này không hề mỏng, áng chừng cầm trên tay cũng khá nặng, bên trong hình như có một tập giấy dày.
Hắn mở từng lớp một, đúng là có ba bức tranh. Bức thứ nhất chính là cầu Dực bên hồ trong thành Thượng Dương, trên trời có một vầng trăng sáng như ngọc bàn, chín khúc cầu kiều từ xưa thấp thoáng ẩn sau những rặng liễu rủ trùng trùng điệp điệp. Phía sau chân cầu cong cong là nhà lầu mái hiên nối liền không dứt. Kỳ quái chính là trên cầu có hai ngọn hỏa diễm gì đó, đặt trong tổng thể bức tranh thì trông hoàn toàn không ăn nhập.
Hắn chăm chú nhìn, mày kiếm nhăn lại, hắn lại tiếp tục mở bức tranh thứ hai, là cảnh hai gã nam tử đang mặt đối mặt nhau, khoảng cách giữa hai người khoảng chừng ba thước, cũng không biết họ đang làm gì. Nhân vật trong bức tranh tương đối mơ hồ, không giống như bức tranh thứ nhất được vẽ vô cùng sống động, hiển nhiên là không tận lực vẽ. Mục đích của bức tranh này là gì, còn không muốn cho người ta biết đến tột cùng người trong tranh là ai? Vị thống lĩnh nghĩ mãi cũng không thể lý giải nổi, hắn mở bức tranh cuối cùng ra xem, bên trong gần như trống rỗng, chỉ có một chiếc đèn lồng hoa sen trơ trọi.
Ba bức tranh hoàn toàn bất đồng, dường như không có bất cứ quan hệ gì với nhau. Rốt cục người truyền tin có dụng ý gì?
Đêm Trung thu, trước
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/kim-phi-tich-bi/2175628/chuong-44.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.