Trời về khuya, bên ngoài nhiệt độ xuống rất lạnh, không biết từ khi nào ánh trăng hé ra tựa như một chiếc mặt nạ quỷ, lãnh khốc nhìn xuống dưới, một lúc sau mây đen nặng nề cuồn cuộn đến, bầu trời hạ xuống thấp dường như muốn sụp xuống bất cứ lúc nào.
Gió bắc tuy rằng không mạnh nhưng lại rét buốt đến vô cùng, từng cơn từng cơn thổi đến chỉ thấy hàn ý xâm cốt. Sương Lan Nhi mặc dù đã mặc áo bông dày nhưng vẫn không tránh được rùng mình một cái.
Tiếng gào thét quanh quẩn bên tai, những tiếng hét bén nhọn đâm vào màng nhĩ, giống như là vô số thanh âm đang va chạm vào nhau, hoặc giống như hàng vạn những con quạ đen đang hướng mũi thẳng tắp hướng nàng phi đến, sau lại chỉ còn thanh âm của tiếng hít thở.
Nàng giống như vừa trải qua một hồi ác mộng, trái tim này tựa như bị phanh ra, từng cơn từng cơn đau đớn. Đột nhiên nàng cúi gập người, chỗ sâu nhất trong cơ thể run rẩy lợi hại, tay chống lên thắt lưng vô lực lại đụng vào một cỗ lạnh lẽo nào đó.
Nàng rút thứ đó ra, gắt gao đặt trong lòng bàn tay, đây chính là chiếc gương hắn tặng cho nàng vào cái ngày ở Phong Mãn lâu hôm đó. Ban đêm tối đen như mực nhưng ngân kính lại phản xạ ra thứ ánh sáng thản nhiên đem khuôn mặt tiều tụy bi thương của nàng chiếu tỏ không chỗ nào có thể che dấu.
Chân tướng, không cần phải nói cũng biết.
Hắn dốc lòng vì Thu Khả Ngâm chữa bệnh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/kim-phi-tich-bi/2175605/chuong-53.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.