Bóng đêm như tấm màn hạ xuống, cả Thượng Dương thành như chìm vào màn đêm lạnh lẽo, áp lực đến hít thở không thông.
Sau khi ra khỏi Thụy vương phủ, Sương Lan Nhi quay trở về Phong Mãn Lâu.
Nàng càng đi càng nhanh, trên trán rịn một tầng mồ hôi, nâng tay lau đi mới thấy lòng bàn tay vẫn còn lưu lại vệt máu, phá lệ chói mắt. Nàng biết đó là máu của Đan Thanh, ấm ấm mà dinh dính, mùi máu xông vào mũi, thẳng đến dạ dày khiến nàng muốn nôn mửa.
Nếu không phải không thể chịu đựng được mùi này thì nàng đã chẳng nhanh chân như thế. Phong Mãn Lâu kỳ thực là địa phương mà Long Đằng âm thầm kinh doanh, hiện giờ nó trở thành nơi mà họ gặp nhau để thương nghị, lão bản nơi này đương nhiên là rất quen thuộc với Sương Lan Nhi, mặc dù thấy trên người nàng có vệt máu loang lổ nhưng cũng không nói thêm gì nhiều, chỉ sai người chuẩn bị cho nàng một bộ xiêm y mới sau đó thu xếp sương phòng cho nàng tắm rửa.
Đợi đến khi nàng đã tắm xong thì đã là giờ tý.
Nói với lão bản một tiếng, sau đó nàng đi ra phía sau hậu viện, rẽ vào một lối đi bí mật rồi tới một sương phòng, tiến lên nhẹ nhàng gõ cửa.
Thu Nhược Y tiến đến mở cửa, nhìn thấy Sương Lan Nhi mặt không khỏi ngẩn ra. Nạp Cát Nhã quận chúa lúc này, vừa mới tắm rửa xong, tóc dài thả xuống, phía trên còn vương lại chút bọt nước long lanh. Trên người nàng khoác chiếc áo choàng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/kim-phi-tich-bi/2175530/chuong-92.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.