Ra khỏi Túy Hồng Lâu, mưa vẫn rơi nhưng không lớn, tiếng mưa rơi xuống mái hiên tạo nên âm thanh nhỏ giọt.
Không biết là quán trà nào có tiếng sáo ngọc vang vọng cùng tiếng mưa tí tách rơi làm cho màn đêm yên tĩnh không biết rốt cục là phong vận gì.
Trong gió trong mưa.
Nàng cùng hắn đi cạnh nhau, cảm giác như vậy thật tốt. Ngọn đèn lồng đung đưa phất qua khuôn mặt yêu mị xinh đẹp của hắn. Nàng đột nhiên dừng bước, ngước nhìn sườn nhan tuấn mĩ ấy, chậm rãi hướng về phía trước, tưởng chừng có khoảnh khắc nàng như vậy chuyên chú, tựa như có thể quên đi hết tất thảy.
Ngẩn ngơ một lúc lâu, gió lạnh thổi qua cùng những hạt mưa rơi trên mặt, cảm giác lạnh như băng làm nàng phút chốc thanh tỉnh. Chạy gấp vài bước, đuổi kịp bóng lưng hắn, nàng khẽ gọi: “Thiếu Quân, chờ ta một chút.”
Hắn dừng lại, khuôn mặt anh tuấn hình như có chút ửng hồng nhàn nhạt, có lẽ là do uống rượu. Quay đầu lại, trong gió, trong mưa, hắn đột nhiên vươn tay ra.
Nàng cảm nhận được cái siết chặt, hắn đúng là nắm thật chặt tay nàng, kéo nàng cùng đi về phía trước.
Mặc dù chỉ là một động tác nho nhỏ nhưng nàng lại vô cùng cảm động. Một khắc đó, trong mắt bỗng nhiên thấm ra một lớp lệ quang mơ hồ, mông lung, lại tựa như nhớ lại ngày xuân hai năm về trước, trời cũng lạnh như vậy, tuyết dộng còn chưa hoàn toàn tan, hắn dạy nàng học cưỡi ngựa. Nàng cưỡi không được tốt, không những
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/kim-phi-tich-bi/2175511/chuong-102.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.