Sương rồng trong núi, đêm khuya, im lặng không tiếng động.
Bầu trời tựa như bị một bức màn đen như mực phủ xuống, quần sơn trùng điệp, mắt dõi không thấy điểm cuối. Dặng núi tuyết trắng chìm trong một tầng mây xám sương mù. Những dải khói nhẹ cùng với sao trăng giao nhau, từ trên nhìn xuống trông giống dải lưng du long trắng đến quỷ dị.
Tấ cả đều u ám như vậy.
Một đoàn quân binh đang tiến về phía trước, nhìn qua cũng khoảng mấy ngàn người, chiến mã nhiều đếm không xuể, đại kỳ lay động phấp phới trong gió. Trên lá cờ thêu một chữ “Thu”, đội ngũ chỉnh tề, có bộ phận cưỡi kỵ mã, có bộ phận bộ hành, thỉnh thoảng có tiếng võ quan thét lớn: “Nhanh, nhanh, một khắc cũng không được lơ là. Nếu không… Thu tướng quân trách tội, tất cả mọi người đừng mong sống ổn.” Tiếng bước chân rầm rập vì vậy mà càng nhanh thêm.
Mà xa xa, người dẫn đầu đội quân, y phục ngân giáp hắc bào chính là Thu Đình Lan.
Đi được nửa đường, gió núi đột nhiên bùng khởi, trong rừng không biết từ đâu chim chóc bay tán loạn về phía bầu trời đêm tĩnh lặng.
Rất xa, tiếng vó ngựa như sấm rền dội xuống, trong lúc nhất thời không phân được có bao nhiêu người tới.
Thu Đình Lan dừng ngựa lại, sắc mặt trầm xuống, tay cầm chắc dây cương, ngồi thẳng lại, không chút lung lay.
Một phó tướng phóng ngựa tiến đến, thanh âm có chút khẩn trương: “Tướng quân, chúng ta bị người chặn. Tối này bí mật điều động, vì sao người
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/kim-phi-tich-bi/2175507/chuong-104.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.