Là trong mơ nghĩ không ra hay là hiện thực không nghĩ ra?
Kiều Tâm chỉ cảm thấy mọi thứ này đều rất chân thật, không giống như mơ nhưng nếu không phải mơ thì sao nàng lại thành cô gái sang trọng, hơn nữa ở bên còn có một nam tử tuấn mỹ, si tình đến vậy?
Nhắm mắt lại, nàng cố gắng nhớ, ngay khi sắp nhớ ra, một tiếng động ồn ào đánh thức nàng.
Bìa rừng kia biến mất, con bọ rùa xinh đẹp cũng biến mất, nam tử mỉm cười dịu dàng kia cũng biến mất, nàng lại trở lại thành Kiều Tâm, kinh ngạc nhìn căn phòng cho hạ nhân của Vương phủ.
Bên ngoài thật ồn ào, người tới kẻ đi, dường như đã xảy ra chuyện lớn gì đó
Kiều Tâm khoác áo đứng dậy, mở cửa tìm xem có chuyện gì.
Chỉ thấy Dư ma ma dẫn hai nha hoàn, cầm chậu rửa mặt đi về phía nàng
– Ôi, Kiều cô nương, cô tỉnh rồi, vừa lúc Vương gia muốn gặp ngươi đó. BÀ tươi cười nói với cô.
– Bây giờ? Ta còn chưa rửa mặt, chải đầu… Kiều Tâm vẫn còn ngái ngủ.
– Ta cũng đưa người đến giúp ngươi rồi
Nói rồi, hai nha hoàn phía sau bưng nước đến trước mặt Kiều Tâm.
Chậu nước bốc hơi, nước vẫn còn ấm
Kiều Tâm có chút không quen, nàng là một nha hoàn nhưng mấy ngày nay vào phủ, mọi người hầu hạ nàng như một tiểu thư, ngay cả rửa mặt chải đầu cũng không cần động tay, đúng là rất kì quái
Nhưng nàng vốn lười suy nghĩ, vẫn chỉ thay đổi xiêm y, đi theo Dư ma ma đến phòng khác. Từ xa
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/kim-oc-tang-phi/42178/chuong-11.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.